Thứ Hai, 21 tháng 7, 2014

Trên tuyết

Trên tuyết

Một bà cụ nặng nhọc lê bước trên phố. Bà cụ đi chân đất. Trên tuyết.


Một cặp đôi trẻ, tay xách lỉnh kỉnh những túi to – vừa nói chuyện vừa cười đến nỗi không để ý thấy bà cụ.


Một người mẹ dẫn 2 đứa con nhỏ tới nhà bà ngoại. Họ quá vội nên cũng không để ý.


Một viên chức ôm một chồng sách đi qua. Mải suy nghĩ nên cũng không để ý.


Bà cụ dùng cả hai tay để khép vạt áo đứt hết khuy. Dừng lại, nép vào một góc ở bến xe buýt. Một quý ông ăn mặc lịch lãm cũng đứng đợi xe buýt. Ông cố đứng tránh xa bà cụ một chút. Tất nhiên là bà già rồi, chẳng làm hại được ai, nhưng nhỡ bà ấy bị bệnh lây nhiễm thì sao…


Một cô gái cũng đứng đợi xe buýt. Cô liên tục liếc xuống chân bà cụ, nhưng cũng không nói gì.


Xe buýt tới và bà cụ nặng nhọc bước lên xe. Bà ngồi trên chiếc ghế ngay sau người lái xe. Quý ông và cô gái vội vã chạy xuống cuối xe ngồi.


Người lái xe liếc nhìn bà cụ và nghĩ: “Mình không thích phải nhìn thấy cảnh nghèo khổ này chút nào!”.


trentuyet

“Ông cố đứng tránh xa bà cụ một chút. Tất nhiên là bà già rồi, chẳng làm hại được ai, nhưng nhỡ bà ấy bị bệnh lây nhiễm thì sao…”



Một cậu bé chỉ vào bà cụ và kêu lên với mẹ:


- Mẹ ơi, bà ấy đi chân đất! Mẹ bảo những ai hư mới đi chân đất, đúng không mẹ?


Người mẹ hơi ngượng ngập kéo tay con xuống:


- Andrew, không được chỉ vào người khác! – Rồi bà mẹ nhìn ra cửa sổ.


- Bà cụ này chắc phải có con cái trưởng thành rồi chứ! – Một phụ nữ mặc áo choàng lông thì thầm – Con cái của bà ấy nên cảm thấy xấu hổ mới phải!


Người phụ nữ này bỗng cảm thấy mình quả là người tốt, vì mình luôn quan tâm đầy đủ đến mẹ mình.


- Đấy, ai ai cũng phải học cách tiết kiệm tiền – Một chàng trai ăn mặc bảnh bao thêm vào – Nếu bà ấy biết tiết kiệm từ khi còn trẻ thì bà ấy chẳng nghèo như bây giờ!!


Một doanh nhân hào phóng cảm thấy ái ngại. Ông lấy trong ví ra một tờ 10 đôla, ấn vào bàn tay nhăn nheo của bà cụ, nói giọng hãnh diện:


- Đây, biếu bà! Bà nhớ mua đôi giày mà đi!


Rồi ông ta quay về chỗ ngồi, cảm thấy hài lòng và tự hào về mình.


Xe buýt dừng lại khi tới bến và một vài người khách bước lên. Trong số đó có một cậu bé khoảng 16-17 tuổi. Cậu ta mặc chiếc áo khoác to màu xanh và đeo balô cũng to, đang nghe headphone. Cậu trả tiền xe buýt và ngồi ngay vào chiếc ghế ngang hàng với bà cụ.


Rồi cậu nhìn thấy bà cụ đi chân đất!


Cậu tắt nhạc. Cảm thấy lạnh người. Cậu nhìn từ chân bà cụ sang chân mình. Cậu đang đi một đôi giày cổ lông dành cho trời tuyết. Đôi giày mới tinh, và ấm sực. Cậu phải tiết kiệm tiền tiêu vặt khá lâu mới mua được. Bạn bè đứa nào cũng khen!


Nhưng cậu cúi xuống và bắt đầu cởi giày, cởi tất, rồi ngồi xuống sàn xe, bên cạnh bà cụ.


- Bà, cháu có giày đây này! – Cậu nói.


Một cách cẩn thận, cậu ta nhấc bàn chân lạnh cóng, co quắp của bà cụ lên, đi tất và đi giày của mình vào chân bà. Bà cụ sững người, chỉ khe khẽ gật đầu và nói lời cảm ơn rất nhỏ.


trentuyet2

“Một cách cẩn thận, cậu ta nhấc bàn chân lạnh cóng, co quắp của bà cụ lên, đi tất và đi giày của mình vào chân bà. Bà cụ sững người, chỉ khe khẽ gật đầu và nói lời cảm ơn rất nhỏ”



Lúc đó, xe buýt dừng. Cậu thanh niên chào bà cụ và xuống xe. Đi chân đất trên tuyết.


Những người khách trên xe thò đầu ra cửa sổ, nhìn đôi chân cậu thanh niên, xôn xao bình phẩm.


- Cậu ta làm sao thế nhỉ? – Một người hỏi.


- Một thiên thần chăng?!


- Hay là con trai của Chúa!


Nhưng cậu bé ban nãy chỉ vào bà cụ quay sang nói với mẹ:


- Không phải đâu mẹ ạ! Con đã nhìn rõ rồi mà! Anh ấy là người bình thường thôi!


Và việc làm đó, thật sự, cũng chỉ cần một người bình thường.


Hoa Chi

(Dịch)



Thứ Bảy, 19 tháng 7, 2014

Trắc nghiệm: Bạn có thực sự yêu quý ngôi nhà mình?

Trắc nghiệm: Bạn có thực sự yêu quý ngôi nhà mình?

Đi học về, mệt phờ, trở lại với không gian ấm cúng của gia đình quả là một điều tuyệt vời nhất trong ngày. Bạn cảm thấy mình thật may mắn vì có một gia đình và một căn nhà để nghỉ ngơi. Nhưng thực sự, bạn có phải là một người yêu quý ngôi nhà của mình?


1. Nhà bạn mất điện, cách duy nhất là thắp nến và phải tìm hộp diêm..


a. Bạn long sòng sọc đi tìm nó vì nhà bạn dùng bếp ga nên cực kỳ hiếm khi sờ đến hộp diêm.


b. Ngồi ngây người lục lại trí nhớ trong 2 phút…Yeah! Không khó khắn lắm để nhớ được vị trí của nó.


c. Quá dễ, cái hộp diêm đáng yêu luôn được để ở một vị trí cố định và vô cùng dễ nhớ. Mất điện à, nhà bạn vẫn sáng bừng.


2. Thầy u của bạn tranh thủ mấy ngày nghỉ để về quê. Bạn ở nhà một mình và tất nhiên, phải tự lo nấu nướng. Lúc bật bếp ga thì thấy bình ga hết nhẵn. Bạn bấm điện thoại gọi ga. Giọng cô nhân viên bán ga nhẹ nhàng “Mã số ga nhà cháu là bao nhiêu?” Bạn phản ứng:


a. Trời ơi, mua ga mà cũng cần mã số à?


b. Mã số? Để cháu xem lại vì bình thường việc gọi ga là của mẹ cháu, cô thông cảm nhé.


c. Mã số ga nhà cháu là… Quá đơn giản và thế là bữa ăn tự biên, tự diễn, tự thưởng thức của bạn được tiến hành suôn sẻ.


nhaminh3

“Nhưng thực sự, bạn có phải là một người yêu quý ngôi nhà của mình?”



3. Mẹ bạn làm món thịt rán cực ngon. Và thịt ngon tất nhiên phải có nước mắm ngon. Bạn có chắc là mình biết rõ hãng nước mắm nhà bạn hay dùng?


a. Ui dào, không nhớ, chỉ đơn giản là mỗi khi cần mình lấy chai và rót thôi, nước mắm có màu đặc trưng mà.


b. Hình như nhà mình dùng nước mắm Cát Hải, à không, Cá Cơm chứ. Mà thôi, tốt nhất để mình xem lại.


c. Nước mắm nhà mình của hãng… Ngon và đáng tin cậy lắm đấy.


4. Bạn đã học cấp 3 và muốn tập xe máy. Tặng bạn một câu hỏi đơn giản này: Biển số xe nhà bạn là bao nhiêu?


a. Hì hì, chịu, thật sự là bạn không hề để ý.


b. 9037, đúng không nhỉ, không phải, hình như là 9307.


c. 9307, quá dễ.


5. Năm ngoái khi về quê, bố bạn có mang lên một cây hoa hồng nhỏ. Bạn có biết tình trạng nó hiện giờ ra sao không?


a. Hơ, chăm sóc cây là việc của papa, mình chịu.


b. Hình như tháng trước nó vẫn còn tươi tốt thì phải, chắc nó không sao đâu vì bố mình vẫn chăm nó thường xuyên mà.


c. Sắp ra hoa nữa rồi, đẹp lắm. Mình vẫn chăm nó hàng ngày mà.


nhaminh

“..cho thấy bạn là người rất ngăn nắp và gọn gàng. Nếu bạn là nữ thì chắc chắn chàng trai nào lấy bạn sau này sẽ cực kỳ sung sướng…”



6. Nhà bạn có 2 tầng và tất nhiên để lên được tầng 2 thì phải leo cầu thang. Bạn có biết cầu thang nhà bạn có bao nhiêu bậc không?


a. Ai để ý làm chi, lên được trên gác là okie rồi mà.


b. 16 hay 14 gì đó, để lát nữa đếm lại.


c. Chính xác là 17, 17 bậc thang là số đẹp đó nha.


7. Lần cuối cùng bạn lau nhà?


a. ừm, phải nói thật à??? Mình không nhớ đâu.


b. Hehe, cách đây 5 ngày. Mùa đông di dép trong nhà nên cũng không bẩn lắm đâu.


c. Hôm qua thôi, ngày nào mình chẳng lau.


nhaminh4

“Nếu bạn gần gũi với những đồ đạc trong nhà thêm chút nữa chắc chắn, cuộc sống ở gia đình của bạn sẽ cực kỳ hoàn hảo.”



8. Câu hỏi cuối cùng, TV nhà bạn bao nhiêu inch?


a. Nó không nhỏ lắm đâu. Loại nhỡ nhỡ thì khoảng bao nhiêu inch nhỉ?


b. 21 hay 25 gì đó, mình không đi mua nên không biết rõ đâu.


c. 21 inch, câu hỏi gì ngộ thế.


Okie chưa nào, cách tính điểm đây:


Câu a: 1 điểm, câu b: 3 điểm, câu c: 5 điểm.


Đối chiếu kết quả thôi:


1-18 điểm: Thê thảm quá, bạn không hề biết quan tâm đến bất cứ thứ gì trong căn nhà bạn đang sống. Có thể do bạn học quá nhiều chăng. Đừng quên là mọi đồ đạc trong gia đình đều đang phục vụ bạn hàng ngày và chúng xứng đáng được bạn quan tâm đến.


nhaminh2

“Đừng quên là mọi đồ đạc trong gia đình đều đang phục vụ bạn hàng ngày và chúng xứng đáng được bạn quan tâm đến”



19-31điểm: Chà, bạn thuộc tuýp người biết quan tâm đến đồ đạc trong gia đình nhưng chưa thực sự sâu sắc lắm. Nếu bạn gần gũi với những đồ đạc trong nhà thêm chút nữa chắc chắn, cuộc sống ở gia đình của bạn sẽ cực kỳ hoàn hảo.


31-40 điểm: Wow, bạn không những biết yêu và quan tâm đến những đồ đạc trong gia đình mà thang điểm này còn cho thấy bạn là người rất ngăn nắp và gọn gàng. Nếu bạn là nữ thì chắc chắn chàng trai nào lấy bạn sau này sẽ cực kỳ sung sướng.


Kẹo Trái Tim



Thứ Hai, 14 tháng 7, 2014

Những sai lầm nghiêm trọng khi dùng sữa rửa mặt không đúng cách

Những sai lầm nghiêm trọng khi dùng sữa rửa mặt không đúng cách

Có thể bạn chưa biết ! Nếu dùng thường xuyên sữa rửa mặt có chữa nhiều xút mà biểu hiện là có nhiều bọt xà phòng khi rửa mặt sẽ làm da bị khô, da dễ bị tổn thương và là môi trường thuận lợi cho vi khuẩn xâm nhập, gây ra nám, sạm, nổi mụn, thâm da.


Đã có giải pháp rửa mặt đúng cách để bảo vệ da mặt làm da mềm mịn trắng sáng, giảm nám tàn nhang, ngừa mụn.


Hàng trăm hotgirl đã tin dùng và yêu thích White Doctors như Sam, Linh Napie, Lily Luta, Kelly Nguyễn, Vân Navys Hous, Yuu Quỳnh Nhi, Hồng Vân, Trịnh Hồng Quế, An Phương, Ribi Sachi, Hương Mì Gói, Sĩ Thanh, Chi Pu, Huyền Anh ( Bà Tưng ), Kiều Phạm, Emily Nguyễn, Mờ Naive, Trương Quỳnh Anh, Hà Min, Á Hân Lâm, Hoàng Mây, Elly Trần, Đàm Phương Linh …


15072014-anh 1


Sữa rửa mặt White Doctors Cleanser là sữa rửa mặt y học (không có bọt không có xà phòng) – Làm sạch da mặt và cổ, giúp giảm nhờn, se khít lỗ chân lông, ngăn ngừa mụn, giảm nám, giảm tàn nhang, làm trắng sáng da .


Thích hợp cho mọi loại da ngay cả da em bé – Dùng để tắm cho em bé sơ sinh.


Sản phẩm có tem chống hàng giả của bộ công an – Có giấy chứng nhận sản phẩm


15072014-anh 2


Giá 480,000 vnd


Thành Phần – Công dụng :

Achilea Millefolium Extract (Chiết xuất cây cỏ thi): Nuôi dưỡng, làm sạch, giữ ẩm, cung cấp dinh dưỡng cho da

AMP isostearoyl hydrolyzed collagen: Cung cấp năng lượng để tái tạo da, diệt khuẩn

Salicylic acid: Diệt khuẩn, kháng viêm, tiêu cồi mụn


15072014Anh 3


Hướng dẫn sử dụng:

Rửa mặt với sản phẩm 2-3 lần/ngày. Phù hợp với mọi

loại da

Thể tíchthực: 120ml

Sản phẩm của CÔNG TY TNHH EBC VIỆT NAM


Liệu trình làm trắng da mặt tốt nhất


15072014anh 4


* Rửa mặt hàng ngày bằng sữa rửa mặt y học Cleanser – White Doctors giúp bạn làm sạch da mặt, ngừa mụn, nám, sạm da


* Ban đêm dùng kem siêu trắng da mặt Skin Lightening – White Doctors làm da trắng mịn dần lên từng ngày một cách tự nhiên


* Ban ngày dùng kem trang điểm trắng da siêu chống nắng Sunblock Makeup – White Doctors giúp da trắng mịn ngay tức thì (trang điểm), chống nắng bảo vệ da


* Đắp mặt nạ tắm trắng Skin Mask – White Doctors mỗi tuần một lần để rút ngắn thời gian làm trắng da mặt, mờ vết nám sạm da


* Sau khi đã có làn da thực sự trắng sáng thì không cần dùng các sản phẩn này thường xuyên nữa chỉ cần hạn chế tiếp xúc trực tiếp với ánh nắng mạnh – Bạn sẽ có làn da trắng sáng mịn màng tuyệt đẹp được duy trì mãi về sau – Bạn sẽ luôn tự tin về làn da trắng sáng mịn màng của mình – Thành hotgirl thật đơn giản.


Và đặc biệt! White Doctors cam kết nếu khách hàng không hài lòng về sản phẩm đều được đổi hoặc hoàn tiền 100%

Công Ty TNHH EBC Việt Nam

Hotline Tư Vấn: 0936878295 Ms Huệ – 0966248938 Mr Trọng

Website: whitedoctors.com

Địa Chỉ: 262/05 Cách Mạng Tháng 8, Phường 10, Quận 3, TP.HCM


TT




Thứ Bảy, 12 tháng 7, 2014

Những bài học cuộc sống: Tiếng nói của lòng nhân hậu.

Những bài học cuộc sống: Tiếng nói của lòng nhân hậu.

Bạn thân mến, mỗi ngày mới sang, Hoa Học Trò Online sẽ dành tặng bạn một câu chuyện nhỏ nhưng chứa đựng nhiều điều thực sự ý nghĩa về cuộc sống xung quanh ta.


Như một ly cà phê đậm đà dành tặng bạn mỗi ngày mới sang, để bạn cùng cảm nhận nét đẹp dung dị của cuộc đời, thêm cảm hứng học tập và yêu mến mọi người.


Tiếng nói của lòng nhân hậu


Tôi đã từng nghe một câu chuyện về Fiorello LaGuardia – thị trưởng thành phố New York trong những ngày tối tăm nhất của cuộc đại khủng hoảng và suốt Thế chiến lần thứ hai. Ông được yêu mến bởi rất nhiều người dân New York, và họ thường gọi ông một cách thân thiện là “Bông hoa nhỏ”, vì vóc dáng ông khá thấp bé và ông luôn đính một bông hoa cẩm chướng trên ve áo.

Thị trưởng LaGuardia là một nhân vật độc đáo. Ông từng ngồi trên xe cứu hoả của thành phố New York, cùng lực lượng cảnh sát đi tuần khắp các tuyến phố, đưa tất cả các em nhỏ ở cô nhi viện tới xem thi đấu bóng chày. Và khi các toà soạn báo ở New York đình công, ông vẫn tới đài phát thanh để đọc những truyện vui cười cho trẻ em nghe.

Vào một buổi tối lạnh buốt, tháng 1/1935, ngài thị trưởng xuất hiện trong phiên toà muộn để xử một vụ của khu phố nghèo nhất thành phố. LaGuardia đã cho phép các thẩm phán nghỉ và tự mình nhận trách nhiệm cho vụ này. Trong vài phút, người ta đưa một phụ nữ lớn tuổi, ăn mặc lôi thôi rách rưới tới trước toà. Bà bị kết tội ăn trộm một ổ bánh mỳ. Bà vừa khóc vừa nói với LaGuardia rằng chồng của con gái bà đã bỏ rơi vợ; bây giờ con gái bà đang ốm và hai đứa cháu thì đang đói lả.


heart-ak


Nhưng người chủ cửa hàng bánh mỳ bị ăn trộm kiên quyết không rút đơn kiện.

- Thưa quý toà, thật kinh khủng khi phải sống cạnh một người hàng xóm ăn trộm – Ông ta nói với ngài thị trưởng – Bà ta cần phải bị trừng phạt để làm gương cho những người khác.

LaGuardia thở dài. Ông quay sang người phụ nữ và nói:

- Ta cần phải trừng phạt bà. Luật pháp không có ngoại lệ. Bà phải nộp phạt 20 đôla hoặc bị ngồi tù 10 ngày.

Nhưng ngay khi tuyên án, ngài thị trưởng kiêm quan toà đã cho tay vào túi mình. Ông rút ra một tờ tiền, đặt lên bàn và nói:

- Đây là 10 đôla tiền phạt để bị cáo khỏi phải ngồi tù. Nhưng ngoài ra, ta sẽ phạt tất cả mọi người có mặt ở phiên toà này, mỗi người 50 xu, vì tội quá thờ ơ với người khác, đến nỗi sống trong một khu phố mà để một người phải đi ăn trộm ổ bánh mỳ chỉ để cho cháu mình có cái ăn. Bây giờ tất cả mọi người nộp tiền lên đây.

Ngày hôm sau, các tờ báo ở thành phố New York đăng tin rằng 47,50 đôla đã được đưa cho người phụ nữ ăn trộm ổ bánh mỳ – trước sự ngạc nhiên của chính bà. Trong đó, ngay cả người chủ cửa hàng bánh mỳ cũng phải nộp 50 xu. Và tất cả những người có mặt trong phiên toà hôm đó, sau khi nộp tiền phạt, lại đứng cả dậy và vỗ tay vang dội.

Có ai đó đã nói: “Sự thông cảm là nhìn thấy và nói: “Tôi rất tiếc”; Còn lòng nhân hậu là nhìn thấy và nói: “Để tôi giúp”.

Khi chúng ta học được sự khác biệt, chúng ta có thể tạo ra sự khác biệt đó.


Steve Goodier

Thục Hân (dịch)



Thứ Năm, 10 tháng 7, 2014

Một người bạn hoàn toàn hơn

Một người bạn hoàn toàn hơn

“Ngày…Hôm nay lại cãi nhau với Hoài…”.


Diệp viết nhật kí đến dòng thứ năm thì ngồi thừ ra. Chán đến chẳng buồn nhắc lại. Diệp và Hoài thân nhau từ lâu lắm, từ lớp một, từ mẫu giáo, từ lúc cả hai đứa còn chưa thấy ghê khi mút chung nhau chiếc kẹo. Cấp một thân, cấp hai thân. Thế mà bây giờ không ngày nào không có chuyện gì đó. Cãi nhau? Không hẳn. Có lẽ đơn giản vì càng ngày hai đứa càng khác nhau. Diệp thở dài. Mãi mãi có lẽ là một từ hơi xa xỉ quá.


Diệp nghĩ thế, rồi cũng lại tặc lưỡi bỏ qua. Sáng hôm sau lại sang gọi Hoài đi học. Và vẫn như thường lệ, Hoài lại đầu tóc bù xù, mồm gặm bánh mì, thò đầu ra khỏi lan can “chờ tao tí!”


-Sao hôm nào mày cũng muộn thế? Diệp hỏi, hơi cằn nhằn.


-Tối qua tao ngủ muộn.


-Lại lên mạng chat chit chứ gì? Mày bớt những trò ấy đi.


-Mày thôi đi. Mới sáng ra đã…


-Tao chỉ muốn tốt cho mày thôi!


Lại cái câu quen thuộc ấy. Hoài đã nghe hàng ngàn lần rồi. Lúc nào cũng “tao chỉ muốn tốt cho mày thôi”! Hoài chán nghe Diệp cứ phàn nàn về việc sao Hoài ngủ muộn thế, sao hôm nay lên bảng lại chỉ được có 6 điểm KTNN, sao lại mặc phong phanh thế kia… Diệp luôn nhắc nhở Hoài, toàn những điều tốt đẹp, tốt cho Hoài, Hoài biết. Nhưng Hoài vẫn cảm thấy Diệp ngày càng không giống một người bạn. Diệp, một người hay-kiểm-soát, chỉ thế thôi.


Hai đứa chẳng nói gì thêm với nhau trên suốt quãng đường đến trường. Hoài mệt mỏi vì những quy tắc của Diệp, vì những câu chuyện không bao giờ dứt về điểm số. Còn Diệp, dường như không có thời gian nghe chuyện của Hoài. Những chuyện vớ vẩn không đáng bận tâm, Diệp nghĩ thế. Bóng hai đứa đổ dài trên đường như hai vệt đen thẫm song song. Và cái khoảng im lặng ấy như cứ kéo dài mãi làm cả Diệp và Hoài đều đã tưởng mình không chịu được.


Nhưng cả hai đều đã chịu được, dẫu chỉ để không to tiếng với nhau. Cố gắng không phải là điều chỉ mình Hoài phải làm. Diệp cũng vậy. Diệp không hiểu nổi sao Hoài lại có thể sống, thế nào nhỉ, vô trách nhiệm đến thế. Trước đây ngoài học ra chỉ có Hoài và Diệp cùng ngồi đâu đó với nhau là cùng. Còn bây giờ, Hoài thích nhiều thứ nữa. Thời gian bị chia năm sẻ bảy cho những trò mà với Diệp thì chúng hoàn toàn vô bổ. Trước đây Hoài và Diệp vẫn thay nhau giữ vị trí nhất lớp. Còn bây giờ chỉ Diệp còn làm như thế. Hoài hài lòng với một thứ hạng tuy không quá tệ nhưng cũng chỉ nhàng nhàng, mà với Diệp, như thế thì không chấp nhận được. Hoài còn bận chat chit, bận đi xem những chương trình ca nhạc chỉ toàn những âm thanh chát chúa (ấy là Diệp nghĩ thế), bận tham gia vào một thế giới mà dù Hoài cố gắng thế nào cũng không lôi Diệp cùng vào được. Diệp chỉ muốn kéo Hoài ra. Nhưng Hoài không muốn. Diệp đành tự thuyết phục mình hãy cố để không nói gì hết, dù vẫn luôn nhìn Hoài với con mắt lo lắng và nói chuyện với Hoài bằng cái giọng khuyên răn.


nguoiban3

” Trước đây Hoài và Diệp vẫn thay nhau giữ vị trí nhất lớp. Còn bây giờ chỉ Diệp còn làm như thế. Hoài hài lòng với một thứ hạng tuy không quá tệ nhưng cũng chỉ nhàng nhàng, mà với Diệp, như thế thì không chấp nhận được”



Cứ thế, mọi chuyện vẫn gần như ổn thoả cho đến khi Diệp biết Hoài đang “thân” với một thằng chicken boy. Diệp phóng đến nhà Hoài. Đối với Diệp, có người yêu khi đang đi học đã là không thể chấp nhận; mà đó lại là một thằng nhóc thua tuổi thì đúng là không khác gì một…tội ác. Hoài đã không là theo bất cứ một quy tắc nào của Diệp, dù chỉ để tốt cho chính nó. Tại sao thế? Diệp cần được giải thích. Nhưng tất cả câu trả lời của Hoài là:


-Kệ tao!


-Mày không thể yêu một thằng nhóc kém mày đến hai tuổi!- Diệp cố giữ bình tĩnh


-Cứ gọi là yêu nếu mày thích. Nhưng như thế có nghĩa là tao nên tìm một ai đó già hơn phải không?- Hoài nói, không giấu vẻ giễu cợt.


-Mày nên tập trung học đi!


Vẫn cái giọng đều đều điềm tĩnh ấy làm Hoài không chịu nổi nữa. Nó gào lên:


-Sao mày cứ thích xía vào chuyện của tao thế? Mày có biết đã bao nhiêu lâu rồi mày không nói được cái gì ngoài học với tao không? Thằng chicken boy ấy còn giống một người bạn hơn mày! Ít ra nó cũng hiểu tao!


Hoài đã không thể giữ những điều đó lâu hơn. Diệp đứng chết trân, như thể Hoài không chỉ vừa hét vào mặt nó mà còn như vừa tát nó một cái. Rồi chính Diệp cũng gào lên:


-Tao chỉ muốn tốt cho mày thôi!


-Cảm ơn, Hoài thở hắt ra, nhưng tao đã có một bà mẹ rồi, và đủ lớn để không cần thêm một cô bảo mẫu.


Diệp nhìn Hoài trân trối. Mắt bỗng đỏ hoe. Nhưng không khóc. Diệp bỏ về. “Chẳng việc gì phải lo cho một người không cần mình”. Lòng tự ái bảo nó thế.


nguoiban2

“Hai đứa chẳng nói gì thêm với nhau trên suốt quãng đường đến trường. Hoài mệt mỏi vì những quy tắc của Diệp, vì những câu chuyện không bao giờ dứt về điểm số. Còn Diệp, dường như không có thời gian nghe chuyện của Hoài. Những chuyện vớ vẩn không đáng bận tâm, Diệp nghĩ thế”



Diệp tự nhủ sẽ không sang gọi Hoài đi học nữa. Mặc kệ nó với cái thằng chicken boy của nó. Nhưng hôm sau là chủ nhật. Đằng nào thì Diệp cũng không phải đi học hôm nay. Đang nằm trong chăn và cố vứt những chuyện về Hoài ra khỏi đầu thì điện thoại reo inh ỏi:


-Diệp à? Xuống đi. Có chuyện cần nói với Diệp. Đợi Diệp ở đầu ngõ.


Một giọng lạ hoắc. Ai? Diệp không quen. Nhưng cách tốt nhất để biết là đi gặp nó. Diệp lọ mọ thay quần áo, xuống cầu thang. Và đang đợi Diệp là một thằng con trai sơ mi kẻ ca rô đen trắng: Thằng chicken boy của Hoài.


Vừa thấy nó, Diệp đã định quay vào.


-Diệp, quay lại! – Chicken boy gọi giật lại.


-Gọi tôi là chị! – Diệp quay lại, gắt.


-Chả có lí do gì để tôi xưng anh với Hoài mà lại gọi Diệp là chị. Nhưng sẽ gọi nếu chị thích thế.


-Tôi không có chuyện gì để nói với cậu.


-Nhưng tôi thì có. Tôi và Hoài…


-Thôi đi. Cậu chưa đủ lớn để nói chuyện tình yêu với tôi đâu!- Diệp cắt ngang.


-Ha ha… thằng chicken boy cười ngất. Tôi không định nói chuyện tình yêu. Thế chị nghĩ cứ một cái tên con trai đặt cạnh một cái tên con gái thì là yêu nhau à?


Kê, Diệp mà dễ lùi bước thế à:


-Tôi khuyên cậu nên làm việc gì khác có ích hơn là đứng đây!


-Lại giọng khuyên bảo. Giống mẹ tôi quá đi mất! Chị thử nói bằng ngôn ngữ của một người bạn xem nào?- Thằng chicken boy châm chọc.


Hoài không phản ứng. Trong đầu nó bỗng vang câu nói của Hoài “…tao đã có một người mẹ rồi”…


-Này, nghe tôi nói không đấy?


Diệp như sực tỉnh. Rồi nhìn thằng con trai đang đứng trước mặt mình từ đầu đến chân, Hoài nói:


-So với tôi cậu vẫn chỉ là một thằng nhóc thôi. Đồ trẻ con!


-Ở đây chỉ có một người là trẻ con thôi. Không phải tôi. Cộng thêm Hoài nữa là hai. Chị nghĩ là chị người lớn lắm à? Tôi chán nghe Hoài kể lể về một bà mẹ trẻ rồi. Nếu chị thích làm mẹ thế thì hãy tự… đẻ con ra mà nuôi! Còn bây giờ thì chị ngồi lên đây, đến nhà Hoài. Hừ, hôm qua Hoài gọi điện cho tôi, khóc lóc vì một chuyện vớ vẩn!


nguoiban4

“Một người bạn hoàn toàn hơn”? Diệp không hiểu lắm ý nghĩa của cái cụm từ đó, định thắc mắc nhưng lại thôi. Diệp không cho phép mình mang tiếng trẻ con hơn cả một thằng chicken boy. Rồi Diệp sẽ tự tìm được câu trả lời cho riêng mình….



Hoài đã khóc ư? Tức là không chỉ Diệp buồn khi hai đứa cãi nhau. Và thực sự mình đã làm Hoài mệt mỏi?- Diệp đứng như tượng, nghĩ miên man- Mà thằng nhóc này cũng không quá tệ nhỉ? Nó cũng quan tâm đến Hoài đấy chứ? Giống một người bạn hơn mình…


-Nào, lên đi! Không muốn gặp đứa trẻ con còn lại à? Hoài đang đợi đấy!


-Ờ. Mà tên cậu là gì nhỉ?


-Việt. Tệ quá đi! Tên còn không thèm biết mà đòi phán xét…


-Tôi chỉ muốn tốt cho Hoài thôi.- Diệp lặp lại, như quán tính.


Thằng chicken boy nhấn ga, nhìn vào gương chiếu hậu, nheo mắt, cười:


-Điều tốt nhất chị có thể làm được cho Hoài là hãy trở thành một người bạn hoàn toàn hơn! Được chứ hả?


“Một người bạn hoàn toàn hơn”? Diệp không hiểu lắm ý nghĩa của cái cụm từ đó, định thắc mắc nhưng lại thôi. Diệp không cho phép mình mang tiếng trẻ con hơn cả một thằng chicken boy. Rồi Diệp sẽ tự tìm được câu trả lời cho riêng mình. “Mình thừa thông minh và chân thành mà!”, Diệp nghĩ. “Còn bây giờ, làm lành cái đã”. Và thế là mắt Việt như trố ra khi bỗng nghe Diệp đáp lại sau cái câu cuỗi cùng Việt vừa nói, trước đó gần… 5 phút:


-Okie. Một người bạn hoàn toàn hơn!


Trần Linh Nhi



Sinh viên Ngoại Giao rạng rỡ trong màu áo xanh tình nguyện

Sinh viên Ngoại Giao rạng rỡ trong màu áo xanh tình nguyện

Dù thời tiết mưa bất thường nhưng sáng nay, hoạt động tiếp sức mùa thi của các bạn sinh viên Học viện Ngoại giao vẫn diễn ra sôi động.


Các bạn sinh viên khoác trên mình chiếc áo xanh tình nguyện đến từ Học viện Ngoại Giao vẫn luôn tươi cười và nhiệt tình hỗ trợ các em sĩ tử cũng như các bác phụ huynh trong đợt 2 của kỳ thi Đại học – Cao đẳng 2014. Đến với hai hội đồng thi THCS Láng Thượng và THCS Nguyễn Trường Tộ của Học viện Ngoại Giao trong kỳ thi Đại học – Cao Đẳng đợt 2 này, các sĩ tử dự thi vào Học viện năm nay không khỏi ấn tượng với sự chu đáo, nhiệt tình và năng động của các anh chị tình nguyện viên Ngoại Giao.


Những nụ cười tỏa nắng…

Những nụ cười tỏa nắng…



Luôn thường trực trên môi…

Luôn thường trực trên môi…



Khiến ai cũng muốn ngắm nhìn.

Khiến ai cũng muốn ngắm nhìn.



Một bạn nữ xinh xắn

Một bạn tình nguyện viên nữ xinh xắn



Vui vẻ rót trà đá mời các bác phụ huynh.

Vui vẻ rót trà đá mời các bác phụ huynh.



Vui vẻ rót trà đá mời các bác phụ huynh.

Vui vẻ rót trà đá mời các bác phụ huynh.



Vẫn nhiệt tình không ngại thời tiết.

Vẫn nhiệt tình không ngại thời tiết.



Các bạn luôn xinh đẹp trong màu áo xanh tình nguyện.

Các bạn luôn xinh đẹp trong màu áo xanh tình nguyện.



Các bạn Ngoại giao còn rất sáng tạo bố trí địa điểm để các em thí sinh có thể gửi đồ. Sự nhiệt tình của các bạn đã góp phần không nhỏ động viên các em sĩ tử hoàn thành tốt bài thi của mình.

Các bạn Ngoại giao còn rất sáng tạo bố trí địa điểm để các em thí sinh có thể gửi đồ.

Sự nhiệt tình của các bạn đã góp phần không nhỏ động viên các em sĩ tử hoàn thành tốt bài thi của mình.



Sự nhiệt tình của các bạn đã góp phần không nhỏ động viên các em sĩ tử hoàn thành tốt bài thi của mình.

Sự nhiệt tình của các bạn đã góp phần không nhỏ động viên các em sĩ tử hoàn thành tốt bài thi của mình.



Anh Thư – Qui Quii

Nguồn ảnh: Lê Hiếu, CLB SPC DAV



Thứ Tư, 9 tháng 7, 2014

Đi được xa nhờ biết mộng mơ

Đi được xa nhờ biết mộng mơ

Phan Gia Nhật Linh là cây bút phê bình điện ảnh sắc sảo và một đạo diễn được biết đến với nghệ danh Phan Xinê. Cùng với bạn bè yêu điện ảnh, anh tổ chức Tiệc phim ngắn trực tuyến (YxineFF) dành cho những bạn trẻ yêu làm phim. Đến nay, YxineFF đã đi được 5 mùa với những chủ đề là “từ khóa” đi sâu vào trăn trở của người trẻ.


Phan Gia Nhật Linh (Phan Xinê)

Phan Gia Nhật Linh (Phan Xinê)



Hãy cứ mơ mộng!


Chào Phan Xinê, tình yêu điện ảnh đến với anh từ lúc nào?


Có lẽ, nó đến từ khi gia đình tôi chuyển từ Bình Thuận vào Sài Gòn và sống trong khuôn viên công ty Fafilm Việt Nam, nơi mỗi tối cuối tuần, có những buổi chiếu phim ngoài trời cho người dân quanh đó. Tôi cũng lớn lên trong phòng máy chiếu, xem phim qua ô cửa kính nhỏ, đủ mọi loại phim trên thế giới. Đôi khi, tôi thấy cuộc đời mình giống như câu chuyện của cậu bé Toto trong phim Cinema Paradiso.


Vì sao anh và những người sáng lập YxineFF đi đến quyết định thành lập liên hoan phim ngắn trực tuyến?


Khi chúng tôi điều hành forum Yxine, một diễn đàn về điện ảnh, có rất nhiều bạn trẻ muốn chia sẻ phim ngắn. Chúng tôi luôn mơ ước sẽ có một giải thưởng điện ảnh của chính mình. Chúng tôi cũng bàn bạc và trao đổi nhiều ý tưởng. Khi mà tôi ở Mỹ, Marcus Mạnh Cường Vũ, một đồng sáng lập viên của YxineFF ở Đức cùng một số người bạn khác ở Việt Nam, chúng tôi muốn làm một tiệc phim ngắn và trực tuyến là cách mà có thể kết nối chúng tôi.


Vì sao dự án chọn chủ đề cho mỗi đợt vận động gửi phim tham gia mà không phải là để người trẻ sáng tạo tự do? Việc “đặt hàng” như vậy, liệu có trói buộc tư duy sáng tạo người trẻ?


Mỗi chủ đề chúng tôi đặt ra là nguồn cảm hứng mà chúng tôi muốn gửi đến các bạn làm phim, cũng như thông điệp chúng tôi muốn gửi đến xã hội. Tôi nghĩ rằng, để có thể tự do sáng tạo, bạn cần có một định hướng (và ngay cả việc đi ngược lại định hướng đó cũng là một cách sáng tạo). Các chủ đề của YxineFF khá rộng: “Tình yêu”, “Niềm tin”, “Cá nhân”, “Lựa chọn” và năm nay là “Những kẻ mộng mơ”.


Hầu như bạn làm phim kiểu gì cũng sẽ chạm đến chủ đề. Quan trọng là chúng tôi muốn gợi cho các bạn làm phim một chút cảm hứng để bày tỏ mạnh mẽ hơn.


Anh hãy nói thêm về các chủ đề mà dự án đã đặt hàng các bạn trẻ ở 4 mùa đã qua, trong đó, anh thấy tâm đắc chủ đề nào nhất?


Việc tìm chủ đề mà giới trẻ thấy quan tâm và hứng thú, khó mà không khó. Khó, vì phải tìm được chủ đề nào đủ rộng để các bạn có được sự tự do sáng tạo nhưng cũng phải nói lên một thông điệp có ý nghĩa với điện ảnh và với cộng đồng. Không khó, vì tôi may mắn được “sống” trong một giai đoạn chuyển động mạnh của xã hội. Bất kỳ sự chuyển động nào cũng đem đến cho mình ngồn ngộn cảm xúc để nghĩ. Trong 4 chủ đề trước, tôi thích nhất là chủ đề “Cá nhân” nhưng tiếc là cách mà chúng tôi diễn đạt về chủ đề này chưa thực sự rõ nghĩa. Chúng tôi rất mong muốn các bạn làm phim hiểu được giá trị của mỗi cá nhân, tiếng nói xuất phát từ chính họ, chấp nhận và tôn trọng sự khác biệt. Tôi nghĩ, đó cũng là tính cách quan trọng của mỗi người làm phim để có thể có những tác phẩm đặc sắc, độc đáo.


“Những kẻ mộng mơ” được chọn là chủ đề sáng tác cho mùa thứ năm 2014? Theo anh, chủ đề này có ý nghĩa như thế nào với người trẻ?


Khi YxineFF mới ra đời, nhiều người không tin rằng, cuộc chơi này có thể đi xa đến hôm nay. May mắn thay, có lẽ, chúng tôi là những kẻ mộng mơ, không nhìn vào thực tế mà cứ lặng lẽ đi theo giấc mơ của đời mình. Năm năm trôi qua, khi nhìn lại, chúng tôi nghĩ rằng, “Những kẻ mộng mơ” là chủ đề phù hợp cho năm đánh dấu cột mốc quan trọng của YxineFF. Chúng tôi cũng “mơ mộng” rằng, các bạn làm phim sẽ có nhiều hoài bão hơn, mộng mơ, bay bổng hơn, thoát khỏi chuyện cơm áo gạo tiền để làm nên những tác phẩm điện ảnh không chỉ chạm đến trái tim người xem, mà còn cho họ được sống trong một thế giới khác, trong các khoảnh khắc. Tôi nghĩ, điện ảnh giúp cho chúng ta bay, bởi những nhà làm phim hầu hết là những kẻ rất mộng mơ.


Người trẻ cần được ghi nhận


Sau 4 mùa YxineFF, bản thân anh thấy có những chuyển biến nào đáng kể trong công tác tuyển phim, chất lượng phim, quy mô dự án, đội ngũ làm phim trẻ…?


Nếu xem lại phim của mùa đầu tiên và phim của mùa thứ tư, bạn sẽ thấy sự khác biệt lớn về mặt chất lượng, cả về kỹ thuật lẫn nghệ thuật. Có rất nhiều bạn làm phim trẻ hơn, vài bạn trong số đó nổi bật lên hẳn. Có những tác phẩm gây được chú ý trong xã hội. Thế nhưng, cùng lúc khi phải cạnh tranh với các phim ngắn quốc tế (YxineFF bắt đầu mở rộng thành tiệc phim quốc tế từ mùa thứ ba) thì mới thấy rõ các bạn trẻ của chúng ta vẫn còn non kém và ngây ngô. Năm ngoái, chúng tôi cảm thấy buồn vì quá ít phim Việt Nam đủ chất lượng để có thể “đấu” cùng các phim ngắn quốc tế. Thế nhưng, chúng tôi tin rằng, những cuộc cọ sát này sẽ cho các bạn làm phim ngắn trong nước một cái nhìn rõ nét hơn vị trí của họ và là động lực để họ có thể bứt phá trong những tác phẩm kế tiếp.


Anh Phan Xinê (hàng sau, giữa) cùng các bạn trẻ đam mê làm phim.

Anh Phan Xinê (hàng sau, giữa) cùng các bạn trẻ đam mê làm phim.



Trong những đạo diễn trẻ Việt hiện nay, anh ấn tượng với những đạo diễn nào nhất?


Đó là Đỗ Quốc Trung và Trương Minh Quý. Trung có 3 tác phẩm tham gia 3 mùa YxineFF, mỗi tác phẩm là một sự đổi mới, tiến bộ trong cả kỹ thuật kể chuyện lẫn tư duy điện ảnh. Trương Minh Quý có sự từ tốn trong cách làm phim. Mỗi tác phẩm của Quý đều toát lên được cá tính của cậu ấy. Ngoài ra, còn một số bạn khác như: Trần Dũng Thanh Huy, Lê Bình Giang, Nguyễn Trọng Khôi, bộ đôi Lê Lâm Viên và Đỗ Như Trang… Vì các bạn vẫn loay hoay sau tác phẩm đầu tay nên cũng chưa biết liệu các bạn sẽ đi xa đến đâu.


Hiện nay, ở Việt Nam, có khá nhiều cuộc thi phim ngắn cũng như rất nhiều phương thức để người trẻ chuyển tải thông điệp của mình.


Có nhiều cách để đạo diễn trẻ đưa tác phẩm của mình đến công chúng và có thể nổi tiếng nhanh chóng. Vậy YxineFF có đang bị cạnh tranh không?


YxineFF có một vị thế và chỗ đứng riêng của mình và cũng không có ý định sẽ cạnh tranh với những cuộc thi làm phim ngắn khác. Hầu hết các bạn trẻ khi đến với YxineFF không hẳn đi tìm sự nổi tiếng. Họ, có lẽ, muốn có một sân chơi chung và muốn được nhìn nhận một cách xứng đáng hơn.


Tham gia London Cross Media Forum 2013 có cho anh ý tưởng mới nào về việc hỗ trợ người trẻ làm phim trong thời đại đa phương tiện hiện nay?


Có một số dự án mà tôi đang phát triển cho YxineFF, cũng như một số dự án riêng của mình nhưng chắc phải đợi thời điểm chín muồi mới có thể công bố. Hy vọng, đó sẽ là những cuộc chơi mới, vui và sáng tạo dành cho các bạn trẻ làm phim.


Xin cảm ơn anh!


XUÂN HUY (Thực hiện)



Hạnh phúc hoàn hảo của Dương Mịch

Hạnh phúc hoàn hảo của Dương Mịch

Trong số các ngôi sao trẻ hiện nay của Trung Quốc, hiếm có người nào may mắn được như Dương Mịch.


Sự nghiệp thăng hoa


Từ khi được chú ý với vai Quách Tương trong phim kiếm hiệp Tân thần điêu đại hiệp năm 2006, sự nghiệp của Dương Mịch tăng tốc đáng nể. Ngày đó, Dương Mịch gần như vô danh so với diễn viên nữ chính Lưu Diệc Phi. Nhưng bây giờ, tên tuổi của cả hai ngang bằng nhau, thậm chí, Dương Mịch còn có phần nhỉnh hơn. Phải nói rằng, bên cạnh ngoại hình đẹp, diễn xuất đa dạng thì Dương Mịch còn rất may mắn khi có khá nhiều bộ phim ăn khách: Cung tỏa tâm ngọc, Tiểu thời đại, Tiên kiếm kỳ hiệp truyện 3, Cổ kiếm kỳ đàm, Mỹ nhân tâm kế, Thiên hạ vãn tình thiên… Nhờ thế mà cô luôn có mặt trong top các ngôi sao trẻ của C-biz và thường xuyên được các nhà sản xuất phim săn đón. Nhưng Dương Mịch không vì nổi tiếng mà thay đổi tính tình, vẫn là cô gái đam mê diễn xuất như ngày mới vào nghề.


Dương Mịch.

Dương Mịch.



Ngay trong thời kỳ mang thai, cô vẫn cố gắng hoàn tất các hợp đồng đã ký. Đoàn làm phim Tiểu thời đại 3 vẫn không ngớt khen tinh thần chuyên nghiệp của Dương Mịch, có bầu hơn 3 tháng vẫn sẵn sàng thức đêm đóng phim giữa tiết trời lạnh giá mà không kêu than, thậm chí, vẫn quay những cảnh chạy nhảy đúng như kịch bản yêu cầu. Bởi Dương Mịch hay Lưu Khải Uy đều quan niệm, nhất quyết không để chuyện riêng làm ảnh hưởng đến không việc chung. Ngay cả lúc này, khi đang tạm ở ẩn để chăm sóc con gái mới sinh thì Dương Mịch cũng không lo tên tuổi hạ nhiệt. Bởi từ giờ đến cuối năm, cô sẽ có hai phim điện ảnh ra mắt: Phim tình cảm hài Cao thủ chia tay chiếu tháng Sáu này và Tiểu thời đại 3 sẽ công chiếu sau đó.


Gia đình hạnh phúc


Ngay từ khi Dương Mịch hẹn hò với Lưu Khải Uy, khán giả đã vô cùng ủng hộ cặp đôi đẹp này. Có khá nhiều đôi “phim giả tình thật” trong C-biz nhưng không nhiều cặp tình nhân lại thoải mái công nhận chuyện hẹn hò và không ngại thể hiện tình cảm trước mặt công chúng. Từ sân bay đến sân khấu, từ trên tạp chí đến phim trường, Lưu Khải Uy – Dương Mịch luôn dành cho nhau các cử chỉ ngọt ngào, đến độ nhiều đồng nghiệp còn thú nhận là họ ghen tị với hai người.


Tình yêu của Lưu Khải Uy – Dương Mịch viên mãn hơn nữa bằng một đám cưới vào đầu năm 2014 và vừa rồi, cô đã sinh con gái đầu lòng. Cô nhóc được bố đặt nickname là Tiểu Gạo Nếp vì sinh vào đêm trước ngày 5/5 âm lịch, ngày người Trung Quốc thường ăn bánh gạo. Trên mạng, Lưu Khải Uy khoe rằng, mình đã tự tay cắt dây rốn cho con gái, khen cô nhóc có nét cả của cha lẫn mẹ. Còn nhiều khán giả thì cho rằng, Tiểu Gạo Nếp chắc hẳn sẽ là nghệ sĩ có tiếng trong tương lai, khi cả ông nội lẫn bố mẹ đều là diễn viên ngôi sao, không có ý định ngăn cản con cháu mình gia nhập showbiz nên cô bé có bệ phóng quá tốt.


Lưu Khải Uy - Dương Mịch luôn dành cho nhau các cử chỉ ngọt ngào.

Lưu Khải Uy – Dương Mịch luôn dành cho nhau các cử chỉ ngọt ngào.



Chỉ có điều, Lưu Khải Uy không được chăm sóc con gái lâu, vì ngay sau đó, anh phải quay lại phim trường Người đàn ông bắt được cầu vồng. Chỉ có Dương Mịch sẽ tạm thời nghỉ ngơi trong 2 tháng, sau đó mới bắt đầu các hoạt động nhẹ nhàng, không mất quá nhiều thời gian như đi dự sự kiện, chụp ảnh.


Giữa nhiều tin tức về chia tay, ly hôn ở C-biz thời gian qua thì hạnh phúc của vợ chồng Dương Mịch – Lưu Khải Uy đúng là một điểm sáng rực rỡ, khiến cho khán giả thấy rằng, không phải nghệ sĩ nào cũng tình duyên lận đận.


Hồng Tuyết



Những bài học cuộc sống: Việc làm thêm của tôi

Những bài học cuộc sống: Việc làm thêm của tôi

Bạn thân mến, mỗi ngày mới sang, Hoa Học Trò Online sẽ dành tặng bạn một câu chuyện nhỏ nhưng chứa đựng nhiều điều thực sự ý nghĩa về cuộc sống xung quanh ta.


Như một ly cà phê đậm đà dành tặng bạn mỗi ngày mới sang, để bạn cùng cảm nhận nét đẹp dung dị của cuộc đời, thêm cảm hứng học tập và yêu mến mọi người.


Việc làm thêm của tôi


Tôi tốt nghiệp trung học với nhiều ước mơ nhưng không hề có tiền.

Tôi cần một việc làm thêm. Nếu không có việc làm, tức là sẽ chẳng có cơ hội vào đại học.

Đi rất nhiều nơi, nhưng chẳng ai nhận một học sinh mới tốt nghiệp trung học. Nhưng cuối cùng, tôi cũng tìm được một công việc. Nó có thể được gọi là một công việc trong mơ, nếu như bạn là người hay gặp… ác mộng!

Nói thẳng ra, việc tôi nhận được là cọ rửa toilet của một lý túc xá. Tôi “đủ tiêu chuẩn” vì tôi lớn lên trong một trang trại, đã quen với việc cọ… chuồng lợn, bò và gà. Nhưng nói thật, cọ rửa toilet của ký túc xá có những khó khăn lớn hơn nhiều.

Tôi không thích công việc này lắm, nhưng tôi cần tiền. Dù sao, nó cũng là một công việc lương thiện và không có gì đáng xấu hổ. Tôi phải làm việc vào các buổi chiều tối, kể cả buổi chiều Chủ Nhật – khi mà cả thế giới có vẻ đang thư giãn và nghỉ ngơi. Những lúc như vậy, tôi lại tự hỏi tại sao mình lại nhận công việc này. Tôi tự dằn vặt rằng tại sao tôi không sinh ra trong một gia đình giàu có, hoặc ít ra tại sao tôi không gặp may mắn, như trúng số chẳng hạn? Tại sao tôi lại cứ phải bò ra sàn toilet để cọ từ ngày này sang ngày khác?

Nhưng những lúc nản lòng nhất như vậy, tôi lại nghĩ tới ông tôi – ông Sundstrom. Ông tôi rời Thuỵ Điển để di cư tới Iowa nhiều năm về trước. Vì ông nghe nói rằng Iowa là “Vùng đất của những giấc mơ” với rất nhiều việc làm.

Nghe như là Thiên Đường đối với một gia đình phải vất vả lắm mới đủ ăn ở Thuỵ Điển như gia đình ông tôi.

Thế là ông Sundstrom cùng vợ và 5 người con – trong đó có bố tôi – lên một chuyến tàu dài ngày đến New York. Chuyến đi càng trở nên dài hơn bởi những cơn say sóng “ghé thăm” mọi thành viên của gia đình. Ông tới New York, rồi lên tàu tới bang Iowa – nơi những cây ngô cao vút được trồng tràn ngập. Rồi thành phố Algona sẽ là đích đến cuối cùng. Ông tôi đã tiết kiệm nhiều tiền hết mức có thể, đủ để đảm bảo cho gia đình một khởi đầu không quá khó khăn khi đến Iowa, và sẽ bắt đầu một cuộc sống. Lúc này, cả gia đình đều không biết nói tiếng Anh, chỉ nói tiếng Thuỵ Điển. Nhưng ông tôi có quen một người ở Algona. Người này sẽ giúp ông chuẩn bị chỗ ở và một việc làm.

Thế rồi một điều không may xảy ra. Ông Sundstrom của tôi cần vào toilet trên tàu. Toilet kiểu cũ trên tàu có cách hoạt động đơn giản: những gì ở “đầu vào” sẽ có “đầu ra” là… rơi xuống đường ray.

Khi ông tôi trở về chỗ ngồi, ông phát hiện ra mình đã mất ví. Ông trở lại toilet tìm khắp nơi, nhưng không thấy. Hẳn nó đã bị rơi xuống đường ray rồi. Ông cố gắng nói chuyện với người quản lý trên tàu, nhưng ông ta không nói tiếng Thuỵ Điển. Thế là đột nhiên, cả gia đình trở nên bơ vơ, trên một đất nước mà họ hầu như chẳng biết một chút gì, với 5 đứa trẻ cần được chăm sóc, nhưng không có một chút tiền. Nhưng dù sao, vẫn còn người quen của ông tôi và rồi ông tôi sẽ tìm được việc làm. Cả chuyến tàu hôm đó, gia đình ông tôi nhịn đói. Một vài hành khách tử tế cho vài chiếc bánh quy và mấy miếng táo – đó là tất cả những gì bọn trẻ – bao gồm bố tôi – được ăn.

Khi đến Algona, ông tôi rất ngạc nhiên vì không ai ra đón. Có lẽ người quen của ông tôi đã không đến đúng giờ. Và thứ duy nhất ông tôi có lúc đó là địa chỉ của người quen. Cả gia đình rời ga, đi bộ từ đường này sang đường khác, vừa đi vừa giơ địa chỉ ra hỏi mọi người. Cuối cùng, cả gia đình ông tôi cũng tìm đến đúng địa chỉ, nhưng nhận được tin rằng người quen đã mất, và tất nhiên, lời hứa về một việc làm cũng không còn tồn tại.

Và ông bà tôi đã trải qua rất nhiều năm tháng khó khăn. Bà tôi tìm được việc làm là dọn dẹp nhà cửa cho các gia đình khác. Ông bà tôi học tiếng Anh, và quyết định không dùng tiếng Thuỵ Điển trước mặt các con nữa, để các con phải nói tiếng Anh thật tốt. Dù khó khăn, nhưng ông bà vẫn là những bậc cha mẹ gương mẫu, không bao giờ nhận không của ai cái gì. Dần dần, 5 người con của ông bà tôi cũng tốt nghiệp trung học. Bốn người con gái học đại học rồi trở thành giáo viên. Bố tôi theo học trường Luật và trở thành Luật sư.

Ah, đọc đến đây, bạn có thể hỏi ông Sundstrom của tôi làm gì để các con đếu được đi học, rồi có một cuộc sống tốt như vậy?

Ông tôi cũng cọ toilet.


Al Batt

Thục Hân (dịch)



“Trở thành” nhiều hơn

“Trở thành” nhiều hơn

Tôi đã tìm ra câu trả lời cho những dự định năm mới của mình.


Cô bạn thân của tôi – Violet – gọi điện cho tôi đều đặn mỗi tuần vài lần. Thường tôi không có nhà và cô ấy để lại những tin nhắn nho nhỏ.


- Xin chào, Violet đây! – Cô ấy luôn nói rất to như thế, rồi sau đó đọc cho tôi nghe đoạn gì đó rất hay mà cô ấy mới tìm thấy trong báo hoặc sách. Đôi khi, thậm chí cô ấy còn nói một đoạn dài về cảm nghĩ của mình vào máy nhắn.


Đến hôm qua, cô ấy đã để lại một tin nhắn quan trọng nhất mà tôi từng biết.


Những dự định năm mới thường là những gì chúng ta đặt kế hoạch làm. Đối với một số người, danh sách này rất dài, bao gồm cả giảm cân, tiết kiệm tiền, tập thể thao…


Đối với đa số mọi người thì ngay khi tuần đầu tiên của năm mới kết thúc, chính những dự định đó đã bị phá vỡ….


trothanh2

“Những dự định năm mới thường là những gì chúng ta đặt kế hoạch làm. Đối với một số người, danh sách này rất dài, bao gồm cả giảm cân, tiết kiệm tiền, tập thể thao…”



Violet đã giúp tôi có giải pháp.


- Đừng đặt kế hoạch làm nhiều hơn, mà hãy trở thành nhiều hơn! – Cô ấy nhắn như vậy.


Tôi không nói là danh sách những thứ cần “làm” là vô nghĩa. Nhưng có những điều còn quan trọng hơn thế:


- Trở thành một người nhiều yêu thương và quan tâm hơn.


- Trở thành một người khoẻ mạnh hơn cả về thể chất và tinh thần.



Đó không còn là những kế hoạch rỗng nữa, mà nó đòi hỏi sự đổi khác từ bên trong con người bạn. Nó bao gồm tất cả những gì nằm trong danh sách cần “làm” của bạn.


Đừng làm nhiều hơn, hãy trở thành nhiều hơn!


Bob Perks

(dịch)



Thứ Ba, 8 tháng 7, 2014

“Sao” đứng dậy sau những cú vấp

“Sao” đứng dậy sau những cú vấp

Bạn học cách đứng lên và đi tiếp sau mỗi lần vấp ngã như thế nào? Hãy cùng nghe chia sẻ của ca sĩ Bùi Anh Tuấn, Bảo Anh và MTP Sơn Tùng nhé!


Cú vấp đầu đời


Bảo Anh:


Bảo Anh

Bảo Anh



Đó là khoảng thời gian vòng “Đối đầu” của The Voice 2013 được phát sóng. Mình nhận được rất nhiều ý kiến trái chiều từ khán giả nhưng đa số là chê “giọng hát yếu”, “chảnh chọe” và gán ghép chuyện mình… “cặp” với anh Trần Lập để được vào vòng trong. Từ một cô nàng “trong veo”, tự dưng mình bị biến thành một “nàng quạ xấu xí”. Mẹ mình khóc quá trời luôn khi thấy mình bị “ném đá” như vậy. Để giải quyết mọi rắc rối đó, mình đã gọi điện cho anh Trần Lập để xin… dừng cuộc chơi.


Bùi Anh Tuấn: Dường như 2013 là một năm khá đen đủi khi mình gặp rất nhiều sự cố bất khả kháng. Những lý do hết sức vô lý nhưng có thật đã khiến mình không thể có mặt tại buổi tổng duyệt của chương trình Bài hát yêu thích 2 lần và bị “nghỉ chơi” trong vòng 6 tháng. Sự việc đó ầm ĩ trên báo chí và mình bị gắn mác “ông hoàng thất hẹn”.


MTP Sơn Tùng: Mình may mắn khi được mọi người yêu thích qua những ca khúc như: Cơn mưa ngang qua, Nắng ấm xa dần, Em của ngày hôm qua… Lúc viết những ca khúc ấy, mình cũng chỉ nghĩ đơn thuần là sử dụng một đoạn beat dạo đầu được download miễn phí trên mạng về cũng chẳng có chuyện gì xảy ra. Nhưng đến khi ca khúc Em của ngày hôm qua lập kỷ lục của các trang chia sẻ âm nhạc thì cư dân mạng bắt đầu truy cứu và cho mình là “thiên tài đạo nhạc”.


Cuộc sống sau “cú vấp”


Bảo Anh: Gia đình mình bị bao phủ bởi một màu xám khói nặng nề và căng thẳng lắm. Trong khi gia đình khác, mọi người hào hứng khi con mình được lên sóng tivi, thì mẹ mình lại mong con mình… thi rớt.


Bùi Anh Tuấn:


Bùi Anh Tuấn

Bùi Anh Tuấn



Cuộc sống của mình thay đổi hoàn toàn và sự nghiệp cũng bị ít nhiều ảnh hưởng. Đang từ thời kỳ đỉnh cao, mình bị tụt xuống và phải cố gắng xây dựng mọi thứ lại từ đầu. Nhiều người thông cảm thì động viên, khích lệ còn những anti fan thì liên tục “tấn công” trên Facebook, khiến mình vô cùng mệt mỏi, đến độ phải khóa luôn cửa “nhà bác Phây” lại.


MTP Sơn Tùng: Các ca khúc của Tùng bị gỡ bỏ khỏi các bảng xếp hạng âm nhạc. Mọi cố gắng từ trước đến giờ của mình dường như sắp bị quăng đi với lớp vỏ “đạo” nhạc. Cuộc sống đời tư của mình cũng bắt đầu bị săm soi nhiều hơn. Thậm chí, nhiều anti fan còn gọi điện đến nhà nói những điều không hay, khiến mình rất buồn.


Người “nâng đỡ”…


Bảo Anh: Đó là những người trong êkíp The Voice. Khi Bảo Anh đang “nằm dài” trong nỗi tuyệt vọng thì các bạn đã vỗ về và động viên mình cố gắng tiếp. Mình vẫn còn nhớ câu: “Không có cái gì gọi là thất bại, trừ khi chúng ta bỏ cuộc”, nếu mình bỏ cuộc có nghĩa là mình chấp nhận những lời đồn kia là đúng. Và thế là mình lại càng cố gắng hơn nữa.


Bùi Anh Tuấn: Gia đình luôn ở bên cạnh mình, trong những tình huống “thê thảm” nhất. Mẹ, cũng chính là quản lý của mình, hiểu rất rõ mọi chuyện nên vẫn thường động viên mình hãy lấy những điều đó làm động lực để cố gắng hơn nữa. Bởi chẳng con đường nào đi đến thành công bằng phẳng cả và muốn đến được đó thì mình phải đứng dậy và tiến bước.


MTP Sơn Tùng:


Sơn Tùng MTP

Sơn Tùng MTP



May mắn là Tùng có gia đình luôn tin tưởng, bạn bè luôn bên cạnh và êkíp luôn sát cánh trong những lúc khó khăn. Và mình biết rằng, mình sẽ càng phải cố gắng nhiều hơn nữa để không phụ sự hỗ trợ của mọi người.


Đứng dậy và bước tiếp


Bảo Anh: Mình dành thời gian nhiều hơn cho tập luyện thanh nhạc và vũ đạo. Mình muốn chứng minh cho mọi người thấy, mình là người xứng đáng khi được chọn. Sau những nỗ lực thì mình cũng đã thu về được những thành công nhất định trong album đầu tay và bài “hit” Anh muốn em sống sao. Ngoài ra, mình cũng được chọn làm gương mặt đại diện của một số nhãn hàng và được mời tham gia đóng phim nữa. Giờ thì mình nhận ra rằng, áp lực chính là động lực lớn nhất để cho mình cố gắng.


Bùi Anh Tuấn: Mình đầu tư 500% sức lực cho âm nhạc, về cách chọn bài, cách trình diễn và MV. Những cố gắng của mình cũng thu được trái ngọt với một loạt những ca khúc được yêu mến, rồi tạo “hit” như: Nơi tình yêu kết thúc, Nỗi nhớ vô hình…. Có khi, những “cú vấp” chính là cơ hội để bạn nhìn lại xem mình còn yếu và thiếu những gì để hoàn thiện mình hơn cho bước chạy sau này.


MTP Sơn Tùng: Mình dừng lại tất cả các dự án âm nhạc để nhìn nhận lại mọi chuyện một cách thông suốt, trước khi bắt đầu lại. Trong giai đoạn này, mình tập trung cho bộ phim điện ảnh đầu tay mà mình được giao vai chính. Có lẽ, khi cộng tác cùng một êkíp chuyên nghiệp như thế này, mình sẽ trưởng thành hơn, để những “bước chạy” sau, mình sẽ không còn bị “vấp” ở những lỗi cơn bản như thế nữa.


XUÂN TIẾN (Thực hiện)



Phim chiếu rạp: “Bom tấn” đối đầu lãng mạn

Phim chiếu rạp: “Bom tấn” đối đầu lãng mạn

Phim kinh dị: Linh hồn báo thù (Deliver us from Evil)


Cảnh sát Ralph Sarchie đang nhận nhiệm vụ điều tra về một loạt án mạng bí ẩn đang xảy ra tại TP. New York. Ralph nhanh chóng nhận ra rằng, thủ phạm chắc chắn không phải người bình thường mà có một thế lực siêu nhiên nguy hiểm nào đó đang ra tay. Ban đầu, Ralph vẫn không tin vào chuyện ma quỷ nhưng tới khi đối mặt với một kẻ sở hữu nhiều sức mạnh đáng sợ, anh buộc phải chấp nhận sự thật. Ralph may mắn tìm được bạn đồng hành là cha sứ Mendoza – người đã dành nhiều năm nghiên cứu về các thế lực hắc ám. Họ phải cùng nhau tiêu diệt những kẻ bị quỷ ám đang gieo rắc kinh hoàng cho thành phố, trước khi mọi thứ chìm vào bóng tối…


DeliverUsFromEvil_thumbLG


Kịch bản phim Deliver us from Evil được xây dựng dựa trên những hồi ức kinh hoàng của cựu cảnh sát Ralph Sharchie, tác giả cuốn tự truyện có tiêu đề Beware the Night, kể về những chuyện khó tin, đáng sợ mà anh từng đối mặt. Thậm chí, Ralph Sharchie còn ghi lại được nhiều hình ảnh kinh dị trong quá trình điều tra và Eric Bana – người đóng vai Ralph Sharchie trên phim đã được xem những đoạn băng này. Eric thú nhận rằng, anh đã mất ngủ suốt 3 tuần và bây giờ nghĩ lại những gì mình nhìn thấy thì vẫn có cảm giác lạnh sống lưng. Bạn diễn của Eric Bana là Olivia Munn cũng thú nhận, cô không đủ can đảm để xem hết vì quá đáng sợ.


Phim hành động: Bầy khỉ nổi dậy (Dawn Of The Planet Of The Apes)


Đây là phần tiếp theo sau phim Rise of the Planet of the Apes, với nhân vật chính là chú tinh tinh Ceasar có trí thông minh siêu việt, kết quả của việc đã từng là vật thí nghiệm của một nghiên cứu khoa học. Cuối phần đầu, Ceasar đã trốn thoát khỏi thành phố, về lại rừng rậm cùng với đồng loại – những con tinh tinh đột biến gen và đã nhiều năm chịu đau đớn trong khu vực thí nghiệm. Mười năm sau, phần lớn loài người đã qua đời vì một loài virus gây bệnh nguy hiểm, chỉ còn một số ít sống sót. Ngược lại, loài khỉ dưới sự dẫn dắt của Ceasar ngày càng thông minh, biết cách sử dụng thiết bị công nghệ cao, biết sử dụng vũ khí, biết cách chống lại bệnh tật và nhanh chóng chiếm lĩnh Trái Đất. Ban đầu, hai bên người và khỉ cố gắng tránh không xảy ra xung đột. Nhưng sau một cuộc đụng độ bất đắc dĩ trong rừng sâu thì chiến tranh đã nổ ra giữa hai bên, để chứng tỏ xem kẻ nào xứng đáng làm thủ lĩnh.


dawn_of_the_planet_of_the_apes_a_p


Trong Dawn Of The Planet Of The Apes, khán giả sẽ thấy Ceasar cũng như đàn khỉ khéo léo tận dụng trí thông minh đặc biệt của chúng như thế nào. Xã hội của khỉ có phần trật tự hơn loài người, khi mỗi con đảm nhận những nhiệm vụ nhất định, thậm chí là mở lớp dạy con cái của chúng học chữ. Ceasar giờ đây còn là ông bố đảm đang của hai con trai và sẵn sàng làm bất kỳ điều gì để bảo vệ gia đình nhỏ của mình.


Phim tình cảm: Yêu cuồng si (Begin again)


Dan vốn là một ca sĩ ước mơ được mọi người biết tới nhưng sự nghiệp bao nhiêu năm qua vẫn dậm chân tại chỗ. Dan rất muốn gặp được người đồng cảm với giấc mơ của mình, một ai đó sáng tác những ca khúc dành riêng cho chất giọng của anh. Còn cặp đôi Greta cùng Dave là nhạc sĩ tài năng và vừa mới chuyển đến New York sống sau khi Dave được một hãng đĩa lớn ký hợp đồng. Danh tiếng ập đến quá nhanh khiến Dave bắt đầu thay đổi tâm tính, còn Greta ngày càng cảm thấy bạn trai mình quá xa cách. Buồn bã, cô đơn, Greta mong manh dễ vỡ vô tình gặp Dan và hai con người chán chường nhanh chóng hiểu được tâm trạng của đối phương. Họ thân nhau rất nhanh, chia sẻ mọi thứ, Gretta đã tìm được nguồn cảm hứng để viết ra ca khúc cô ấp ủ bao lâu, còn Dan thì đã có tác phẩm mà anh nhiều năm chờ đợi.


Begin_Again_film_poster_2014


Xem Begin again, bạn sẽ gặp Adam Levin trong vai chàng nhạc sĩ Dave. Tuy lần đầu tiên đóng phim điện ảnh (trước đó, Adam Levin từng tham gia phim truyền hình American Horror Story) nhưng anh được khen là diễn tròn vai và cực kỳ ăn hình, có phần lấn át nam diễn viên chính Mark Ruffalo.


HỒNG TUYẾT



Những bài học cuộc sống: Hãy nhìn một em nhỏ

Những bài học cuộc sống: Hãy nhìn một em nhỏ

Bạn thân mến, mỗi ngày mới sang, Hoa Học Trò Online sẽ dành tặng bạn một câu chuyện nhỏ nhưng chứa đựng nhiều điều thực sự ý nghĩa về cuộc sống xung quanh ta.


Như một ly cà phê đậm đà dành tặng bạn mỗi ngày mới sang, để bạn cùng cảm nhận nét đẹp dung dị của cuộc đời, thêm cảm hứng học tập và yêu mến mọi người.


Hãy nhìn một em nhỏ


Tôi có ba cậu con trai và chúng đều hiếu động như nhau. Đó là lý do mỗi cuối tuần, tôi chỉ có thể đưa lần lượt từng đứa một vào trung tâm thành phố mua sắm cho gia đình – để đảm bảo có thể “quản lý” tốt được chúng. Vào một hôm thứ bảy, tới lượt Adam được đi. Chúng tôi sẽ phải lái xe 45′ từ ngôi nhà ở ngoại ô thì mới tới được trung tâm. Trước khi đi, Adam hứa với hai em mình – Tyler và Brandon – rằng sẽ mang nhiều kẹo về chia cho chúng.

Sau khi đỗ được xe, tôi đánh thức Adam đang ngủ gật dậy để ra ngoài chơi. Tuy còn mắt nhắm mắt mở nhưng Adam đã hỏi ngay:

- Chúng ta sẽ mua kẹo chứ, bố?

- Tất nhiên rồi, con trai, chúng ta sẽ mua kẹo – Tôi đáp – Nhưng chúng ta sẽ phải đi bộ tới cuối phố này.

Adam, 7 tuổi, là một cậu bé tò mò cái gì cũng hỏi. Khi đi qua một toà nhà có hình chữ thập đỏ, Adam hỏi:

- Gì thế, bố?

- Đó là hội từ thiện – Tôi đáp – Để mọi người tới và tặng cái gì đó nhằm giúp những người kém may mắn hơn.

- Ai là người kém may mắn hơn hả bố?

- Kém may mắn là những người có thể không có nhà, thức ăn, công việc, hoặc không có cả sự yêu thương. Kém may mắn có nhiều nghĩa lắm, Adam ạ.

- Mọi người tới đó và tặng thức ăn hả bố?

- Cũng có thể, tóm lại là để những người bình thường giúp đỡ những người khó khăn hoặc bị đói. Con có hiểu không?

- Có ạ, bây giờ chúng ta mua kẹo được không bố?

- Được chứ, qua vài toà nhà nữa thôi.

Adam, cũng như hai đứa em nó, rất thích ăn kẹo. Thích tới mức nếu Adam mà biết rằng phía bên kia quả núi có một kho kẹo chẳng hạn, thì nó sẽ dịch chuyển cả quả núi – từng viên đá một – cho đến khi nào lấy được kho kẹo thì thôi.

Đang đi thì tôi nhận ra rằng Adam rất im lặng. Nhìn theo ánh mắt nó, tôi biết Adam đang nhìn chăm chú vào điều gì. Đó là một người ăn xin lớn tuổi ngồi trên mặt đất. Cái áo len màu xám của ông có rất nhiều lỗ thủng, để lộ ra chiếc sơ-mi cáu bẩn bên trong. Ông ấy ngồi dựa vào tường, tay cầm một cái bát trống không. Khi chúng tôi đi ngang qua để vào cửa hàng, tôi thấy Adam cứ nhìn chăm chú, tay run nhẹ.

- Con được lấy một đôla của mình chưa, hả bố? – Adam hỏi. Đó là thói quen của những đứa con tôi. Mỗi khi có đứa nào được đến cửa hàng, tôi cho chúng một đôla để mua kẹo, hoặc thức ăn gì chúng muốn.

Tôi đưa tờ một đôla cho Adam. Adam cảm ơn rồi chạy ra quầy bánh kẹo. Nó mở to mắt, nhìn kỹ và nhẹ nhàng chạm vào những chiếc túi hoặc hộp đựng bánh kẹo như thể đó là một kho báu. Nó hít thở sâu và mím môi lại đầy phấn khởi.

Tôi chọn mua vài thứ cho gia đình nhưng vẫn để mắt tới Adam. Hai bố con tôi đều tới quầy tính tiền cùng một lúc. Adam đặt túi bánh của nó lên mặt quầy.

- Túi này là một đôla 15 xu – Cô nhân viên nói.

Adam đặt tờ 1 đôla lên quầy.

- Em cần thêm 15 xu nữa.

Adam ngước nhìn tôi:

- Con xin thêm 15 xu được không bố? Bố có thể trừ vào một đôla của con khi lần sau con được đi chơi.

Tôi gật đầu.

Chúng tôi cùng rời khỏi cửa hàng. Trong khi chờ đèn giao thông, chợt Adam giật tay khỏi tay tôi. Nó đi về phía người ăn xin và chìa ra “kho báu vô giá” của mình.

- Việc làm của hội từ thiện đây, bác ạ – Adam nói một cách ngây thơ.

Người ăn xin nhìn Adam. Tôi thấy hình như đôi mắt mệt mỏi của ông ấy thoáng có nụ cười. Ông ấy đỡ lấy túi bánh và cảm ơn, còn Adam trả lời: “Không có gì ạ”.

Tôi ôm lấy Adam và nói:

- Bố rất tự hào vì Adam. Con đã trưởng thành rồi đấy!

- Tất nhiên là như thế! – Một giọng phụ nữ cất lên phía bên phải tôi. Quay sang, tôi thấy một người phụ nữ trung niên đang đặt tờ 5 đôla vào chiếc bát của người ăn xin, rồi bà ấy nói thêm: “Tôi có thể hôn cậu bé này không?”.

Tôi gật đầu, và bà ấy cúi xuống hôn lên má Adam. Adam cười khúc khích.

Có ai đó xoa đầu Adam. Đó là một người đàn ông lớn tuổi đang đặt một tờ 5 đôla nữa vào bát của người ăn xin, kèm theo một mảnh giấy nhỏ. Rồi ông ấy nói với người ăn xin:

- Nếu ông còn có thể làm việc, hãy liên lạc với tôi ở địa chỉ này.

Người ăn xin cúi người cảm ơn.

Đã có đèn xanh và chúng tôi đi qua đường.

- Nhìn kìa, bố! – Adam nói khi quay nhìn về phía sau. Quay người theo Adam, tôi thấy một nhóm người đã tập trung xung quanh người ăn xin, đặt vào bát của ông ấy chút tiền lẻ. Tôi không thể không nghĩ tới một câu trong cuốn sách mình đọc mới đây: “Hãy nhìn một em nhỏ và bạn sẽ học được nhiều điều”.

- Adam? – Tôi gọi thằng bé – Con đã cho đi túi bánh rồi, bây giờ chúng ta làm sao đây?

Adam dụi đầu vào bàn tay tôi, nói nhỏ:

- Làm sao bây giờ hả bố? Con đã hứa đem kẹo về cho hai em rồi, liệu hai đứa nó có buồn không?

- Bố không biết là không được ăn kẹo thì hai em con có buồn không – Tôi đáp – Nhưng bố không thể mua kẹo cho con được nữa. Mà bố sẽ mua một chiếc bánh gatô, như thể con sẽ chia cho hai em được nhiều hơn!

Adam ngước lên nhìn tôi, mắt sáng lấp lánh:

- Chúng ta có thể mua bánh gatô hả bố? Liệu có viết chữ được lên đó không, như hồi sinh nhật con ấy mà?

- Có chứ Adam, bố sẽ viết chữ “Adam tốt bụng” lên đó, nhé?


Thục Hân (dịch)



Câu chuyện tình yêu

Câu chuyện tình yêu

Có lẽ chính định mệnh đã khiến Ellie dậy sớm như vậy vào một buổi sáng thứ ba. Bình thường thì mẹ của cô bé sẽ phải gào thét hàng chục lần để Ellie có thể ra khỏi giường. Nhưng thứ ba này thì không. Ellie bật dậy từ lúc 7h, tỉnh như sáo. Đánh răng rửa mặt xong, cô bé chạy xuống nhà và “rình” ngoài hành lang ngay khi những tờ báo buổi sáng được đưa tới. Và Ellie đã gặp cậu con trai ấy lần đầu tiên.


Cậu bé đưa báo ấy là cậu con trai trông hoàn hảo nhất mà Ellie từng thấy. Cao, khoảng 15 tuổi, tóc mềm màu đen và mắt màu nâu. Vào buổi sáng ngày thứ ba hôm đó, Ellie đứng ở hành lang và nhìn thấy cậu bé đi bỏ báo dọc theo phố. Tuyệt thật! Làm sao lại có một người dễ thương như thế đi trên phố vào buổi sáng cơ chứ!


Lúc đó, Ellie nhìn đồng hồ. 7h15. Và ngay thời điểm ấy, Ellie đặt đồng hồ báo thức lúc 7h sáng. Cô bé hồi hộp đến mức đêm hôm đó không ngủ nổi, chỉ nghĩ đến chuyện sẽ được nhìn thấy cậu bé đưa báo vào buổi sáng hôm sau. Thế rồi, cô bé bí mật “ngắm” cậu bé từ ngày này qua ngày khác. Rõ ràng là “fall in love” rồi!


tinhyeu3

Thế rồi Ellie phải đợi đến tận khi mọi người đi ngủ hết mới lén dán tin nhắn bên ngoài hộp đựng báo. Cô bé còn cẩn thận cho nó vào trong một chiếc phong bì, ghi rõ: “Gửi người đưa báo”…



Bước tiếp theo là phải tìm cách nói chuyện với cậu ta. Ellie chỉ muốn một buổi sáng nào đó, cô sẽ mở toang cửa đúng lúc cậu bé đến bỏ báo, nhưng như thế hẳn cậu ta sẽ sợ chết khiếp. Cậu ta sẽ nghĩ là mình bị theo dõi cho mà xem!


Chính vì thế nên một mảnh giấy nhắn có vẻ hợp lý hơn. Tất cả những gì Ellie cần làm chỉ là dán nó bên ngoài hộp đựng báo. Cô bé dành cả cuối tuần để thiết kế mảnh giấy nhắn ấy. Và cuối cùng, tin nhắn cũng hoàn thành: “Xin chào! Cậu thích làm gì khi cậu không phải đi bỏ báo? Tớ thì tối nào cũng chạy bộ ở công viên. Hy vọng gặp cậu ở đó nhé! Ellie”.


Ellie cũng viết thêm tuổi của mình (trong ngoặc đơn) để tránh trường hợp cậu bé tưởng nhầm rằng tin nhắn đó là do… mẹ của Ellie viết (vì mẹ thỉnh thoảng ra lấy báo sớm và gặp cậu bé mà). Thế rồi Ellie phải đợi đến tận khi mọi người đi ngủ hết mới lén dán tin nhắn bên ngoài hộp đựng báo. Cô bé còn cẩn thận cho nó vào trong một chiếc phong bì, ghi rõ: “Gửi người đưa báo”.


Sáng hôm sau, Ellie lại dậy muộn. Thực ra, cô bé đã tỉnh rồi nhưng không dám dậy, vì sợ mình sẽ bị “phát hiện” khi cứ loanh quanh ở ngoài hành lang. Và đến tối, ngay sau khi ăn cơm, Ellie đã diện chiếc quần jeans mốt nhất, mặc chiếc áo rực rỡ nhất, chạy ra công viên (có ai đi chạy bộ mà mặc như thế không?). Chạy được vài phút, cô bé ngồi xuống ghế, đợi. Và đợi.


Và đợi…


Sau hai tiếng đồng hồ cộng với cảm giác thất vọng, Ellie buồn bã đi về nhà. Cô bé cảm thấy mình thật ngốc nghếch và đáng xấu hổ, nhưng hơn tất cả là cảm giác buồn chán vì kế hoạch không thành công. Có thể cậu bé đưa báo đã từng nhìn thấy cô rồi và cho rằng cô không đáng để quan tâm. Cũng có thể cậu ta nghĩ là cô định “chơi xỏ”…


Sáng hôm sau, Ellie lại ngủ muộn. Tận 8h mới dậy. Chẳng có lý do gì cứ theo đuổi một người không có hứng thú với mình.


Bên cạnh đĩa thức ăn sáng mà mẹ để sẵn là một phong bì ghi “Gửi Ellie”. Không thấy ghi địa chỉ, như vậy rõ ràng không phải là thư gửi qua đường bưu điện. Có thể mẹ thấy nó ngoài hộp đựng báo mà mang vào cho cô bé. Tim cô bé đập nhanh hơn.


tinhyeu

“Kevin thích chơi bóng đá ở công viên vào buổi chiều. Chắc chắn cậu ấy sẽ rất vui được gặp cô ở đó. Ký tên, Mike (42 tuổi)”.



“Ellie thân mến” – Trong bức thư có viết – “Tôi là chủ cửa hàng báo, nơi hàng ngày cung cấp báo cho cho cô. Cảm ơn tờ giấy nhắn của cô. Tôi đoán chắc cô gửi nó cho Kevin – cậu bé đưa báo của chúng tôi. Nhưng bây giờ cậu ấy đang nghỉ phép, và tôi đưa báo thay cậu ấy cho đến khi cậu ấy quay lại vào cuối tuần này… Nhưng vì cô đã hỏi thì tôi cũng xin trả lời là khi không đi bỏ báo, Kevin thích chơi bóng đá ở công viên vào buổi chiều. Chắc chắn cậu ấy sẽ rất vui được gặp cô ở đó. Ký tên, Mike (42 tuổi)”.


Ellie có thể cảm thấy rõ mặt mình đang nóng lên tới bao nhiêu độ. Một người đáng tuổi bố cô đã đọc được mảnh giấy nhắn của cô. Hẳn ông ấy nghĩ là cô bị điên… Nhưng rồi đột nhiên, Ellie lại mỉm cười. Dù sao thì cuối tuần này cô cũng có thể gặp cậu bé ấy. Cô đã biết là cậu bé thường đi chơi ở đâu rồi còn gì! Tất cả những gì cô bé cần làm chỉ là lại gần bắt chuyện mà thôi. Cậu ấy sẽ không biết là cô đã theo dõi hàng tuần nay…


Hẳn kế hoạch lần này sẽ được hoàn thành tuyệt hơn lần trước. Và tuyệt hơn cả là cô bé lại có thể ngủ dậy thật muộn mỗi buổi sáng…


Sky love



PHIM ĐANG CHIẾU RẠP


Xem thêm

PHIM ĐANG CHIẾU RẠP

  • Sát Thủ Huyền Thoại  - Sát Thủ Huyền Thoại Sát Thủ Huyền Thoại
  • Thư gửi Juliet - Thư gửi JulietThư gửi Juliet
  • Thái Cực Quyền - Thái Cực QuyềnThái Cực Quyền
  •  Cuộc Đua Tử Thần 3: Địa Ngục -  Cuộc Đua Tử Thần 3: Địa NgụcCuộc Đua Tử Thần 3: Địa Ngục
  • THÁi CỰC QUYỀN 2: ANH HÙNG BÁ ĐẠO - THÁi CỰC QUYỀN 2: ANH HÙNG BÁ ĐẠOTHÁi CỰC QUYỀN 2: ANH HÙNG BÁ ĐẠO
  • PHÁT SÚNG CUỐI CÙNG - PHÁT SÚNG CUỐI CÙNGPHÁT SÚNG CUỐI CÙNG
  • 12 Con Giáp - 12 Con Giáp12 Con Giáp
  • Đứa Con Của Quỷ - Đứa Con Của QuỷĐứa Con Của Quỷ
  • Tìm Lại Ký Ức  - Tìm Lại Ký Ức Tìm Lại Ký Ức
  • Băng Đảng Sát Thủ  - Băng Đảng Sát Thủ Băng Đảng Sát Thủ
  •  Ông Trùm Triệu Phú -  Ông Trùm Triệu PhúÔng Trùm Triệu Phú
  • Quân Đoàn La Mã - Quân Đoàn La MãQuân Đoàn La Mã
  • Cuộc Quyết Chiến Của Ma Cà Rồng - Cuộc Quyết Chiến Của Ma Cà RồngCuộc Quyết Chiến Của Ma Cà Rồng
  • Người Hùng Sao Hỏa - Người Hùng Sao HỏaNgười Hùng Sao Hỏa
  • Biệt Đội Đánh Thuê 2 - Biệt Đội Đánh Thuê 2Biệt Đội Đánh Thuê 2
  • Sát Thủ Gợi Cảm - Sát Thủ Gợi CảmSát Thủ Gợi Cảm
Phim Lẻ Mới Cập Nhật

Xem thêm

  • HD
    Xả Thân - Sacrifice
    1 lượt xem
Xả Thân (2011)

Thể loại: Hành Động

Xả Thân Bộ phim kể về cuộc thanh toán lẫn nhau giữa các tay buôn bán ma túy. Với các pha hành động , bắn giết hết sức dã man . Làm cho người xem cảm thấy mát mắt . Ngoài ra phim còn đc có các tình tiết hết sức khăng khít giữa các nhân vật trong phim như Mike : là tên trùm buôn bán ma túy, là anh trai của Angel 1 con tin của các tên trùm ma túy kia muốn Mike làm việc cho hắn và 1 người cảnh sát hết lòng về công việc : John Hebron.

  • HD
    Dòng Dõi Sát Thủ - Assassin's Creed: Lineage
    1 lượt xem
Dòng Dõi Sát Thủ (2009)

Thể loại: Hành Động

Dòng Dõi Sát Thủ :Assassin’s Creed: Lineage là bộ phim ngắn được xây dựng từ cốt truyện Assassin’s Creed II. Bộ phim sẽ có đoạn kể về cuộc sống và cái chết của ngài Giovanni Auditore da Firenze – cha của Ezio, nhằm giúp game thủ hiểu hơn về cốt truyện trò chơi. Ngoài ra, bức màn bí mật giữa chàng sát thủ này với Leonardo Di Vinci cũng được làm rõ trong bộ phim.

  • HD
    Lấy Độc Trị Độc :Cái Giá Phải Trả - Equilibrium
    1 lượt xem
Lấy Độc Trị Độc :Cái Giá Phải Trả (2002)

Thể loại: Hành Động

Lấy Độc Trị Độc :Cái Giá Phải Trả :Ở một thế giới trong tương lai, một chế độ hà khắc đã xóa bỏ chiến tranh bằng cách loại bỏ cảm xúc của con người : tất cả những người có trữ tranh, sách, hoặc có cảm xúc đều bị giết.

  • HD
    Kẻ Phản Bội - Traitor
    1 lượt xem
Kẻ Phản Bội (2008)

Thể loại: Hành Động

Trong vai Samir Horn (Don Cheadle) quê quán xứ Sudan, quốc gia nhỏ thuộc vùng Trung Ðông. Lúc nhỏ Samir chứng kiến cảnh ông bố bị khủng bố giết chết. Lớn lên lưu lạc sang Hoa kỳ, nhập ngũ rồi cộng tác với cơ quan FBI. Samir rất sùng đạo Hồi, trong bất cứ hoàn cảnh nào anh cũng dẫn nhập bằng kinh Koran và sớm trưa tối anh không bỏ sót buổi cầu kinh nào

  • HD
    Nữ Tu Báo Thù -  Nude Nuns With Big Guns
    1 lượt xem
Nữ Tu Báo Thù (2010)

Thể loại: Hành Động

Khi đưa cô nguyện trở thành một nữ tu, chị Sarah bị lạm dụng, bị tẩy não và bị đánh thuốc mê vào trình bởi các giáo sĩ tham nhũng...

  • HD
    Chạy Trốn -  Escape
    1 lượt xem
Chạy Trốn (2012)

Thể loại: Hành Động

  • HD
    Bình Minh Đỏ - Red Dawn
    1 lượt xem
Bình Minh Đỏ (2012)

Thể loại: Hành Động

Bình Minh Đỏ :Thời kỳ cuối của cuộc chiến tranh thế giới lần thứ 3. Tại miền trung nước Mỹ, 1 nhóm thanh niên buộc phải cùng nhau chiến đấu để bảo vệ thị trấn quê hương họ, đất nước họ khỏi sự xâm chiếm của quân đội Xô Viết. Giữa thập niên 1980.

  • HD
    Quyết Tâm Rửa Hận - Boot Tracks
    1 lượt xem
Quyết Tâm Rửa Hận (2012)

Thể loại: Hành Động

Nội dung phim : Quyết Tâm Rửa Hận Sau khi ra tù Charlie Rankin ráo riết kiếm tìm kẻ đã hãm hại mình, nhưng khi âm mưu quá lớn anh dần đánh mất bản thân mình và lún dần vào tội ác. Liệu tình yêu có giúp anh trở lại đúng bản chất của mình?

Phim Bộ Mới Cập Nhật

Xem tiếp

  • Pháp Võng Truy Kích -
    448 lượt xem
Pháp Võng Truy Kích (2012)

Thể loại: Hành Động

Trong phim Pháp Võng Truy Kích :Bộ Phim Pháp Võng Truy Kích xoay quanh Câu Chuyện pháp lý của các vụ kiện, cuộc sống của Những luật sư. Ngoài vấn đề đầu tranh cho công bằng của pháp luật khi họ ra tòa,Pháp Võng Truy Kích còn đan xen những tình cảm của các nhân vật và có vấn đề nhạy cảm khác. Trong Pháp Võng Truy Kích lần này sẽ Tập trung vào hai cặp đôi: Cam Tổ Cán- Thiên Lam, Ba Địa - Mỹ Thần. Chi tiết: http://phim74.net/

  • HD
    Tín Nghĩa - Thần Y - Faith
    87 lượt xem
Tín Nghĩa - Thần Y (2012)

Thể loại: Võ Thuật, Cổ Trang, Tình cảm

Nội Dung Phim: Tín Nghĩa - Thần Y Tín Nghĩa - Thần Y: là bộ phim lịch sử có chủ đề xuyên không, xoay quanh cuộc gặp gỡ định mệnh của một nữ bác sĩ phẫu thuật (Kim Hee Sun đóng) và một chiến binh (Lee Min Ho đóng) của triều đại Goryeo. Anh đến tương lai để đưa nữ bác sĩ xuyên không trở về quá khứ.

  • 	 Giải Cứu Thế Giới 4 - Heroes Season 4
    72 lượt xem
Giải Cứu Thế Giới 4 (2009)

Thể loại: Phiêu Lưu, Viễn Tưởng

Trong phim Giải Cứu Thế Giới 4 :Nếu một ngày kia, khi mở mắt tỉnh dậy sau 1 giấc ngủ, bạn bất ngờ có được năng lực siêu nhân, bạn có thể bay, có thể ngưng đọng thời gian và không gian, có thể vẽ được tương lai, có khả năng tự chữa lành vết thương, có thể nghe được suy nghĩ của những người xung quanh hay có thể là 1 quả bom nguyên tử sống

  • Xin Lỗi Anh Yêu Em - I'm sorry I love you
    63 lượt xem
Xin Lỗi Anh Yêu Em (2004)

Thể loại: Tâm Lý, Tình cảm

Trong phim Xin Lỗi Anh Yêu Em :'Xin lỗi anh yêu em' - tình yêu trong bi kịch Một ngày nọ, tại Australia, Cha Moo Huyk, một tay anh chị có máu mặt, tình cờ đụng phải Song Eun Chae, một cô gái yếu đuối bị lừa mất hết hành lý và tiền bạc trên đường ra sân bay. Moo Huyk ra tay nghĩa hiệp giúp đỡ Eun Chae không hề suy tính.

  • Thợ săn thành phố -
    20 lượt xem
Thợ săn thành phố (2011)

Thể loại: Hành Động, Võ Thuật,Tâm Lý

Trong phim Thợ săn thành phố :Bộ phim City Hunter được chuyển thể từ truyện tranh ăn khách nhất Nhật Bản ra đời năm 1983. Bối cảnh của City Hunter phiên bản Hàn Quốc không phải là Tokyo thập niên 80, mà là Seoul năm 2010. Trong phim, Lee Min Ho vào vai một anh chàng háo sắc.

  • Nhớ Em -
    17 lượt xem
Nhớ Em (2012)

Thể loại: Tâm Lý

Trong phim Nhớ Em :Thất bại của tình yêu đầu tiên có thể ảnh hưởng đến mọi thứ mà bạn sẽ làm, và nó cũng ảnh hưởng đến mọi quyết định của bạn sẽ đưa ra trong quãng thời gian còn lại của cuộc đời".

  • Tiệm Rau Của Anh Chàng Độc Thân - Bachelors Vegetable Store
    194 lượt xem
Tiệm Rau Của Anh Chàng Độc Thân (2012)

Thể loại: Tình cảm

Trong phim Tiệm Rau Của Anh Chàng Độc Thân :Nội Dung Phim Tiệm Rau Của Anh Chàng Độc Thân: cac ban se thay dc su no luc cua con nguoi chung taTiệm rau của anh chàng độc thân (Bachelor’s Vegetable Store) là series phim truyền hình được dựng dựa trên một cuốn sách ăn khách xuất bản năm 2003. Cuốn sách kể về con đường lập nghiệp của anh chàng trẻ tuổi Lee Young Seok.

  • HD
    Một Nửa Đồng Thoại - Fairytale
    70 lượt xem
Một Nửa Đồng Thoại (2012)

Thể loại: Tình cảm

Trong phim Một Nửa Đồng Thoại :triệu Đình Huyên và Triệu Đình Vũ là cặp chị em song sinh bị chia cắt từ nhỏ, do ông nội tuổi đã cao, người chị lại mắc bệnh nặng, cô em gái Triệu Đình Vũ được tìm về nhà để gánh vác trách nhiệm bảo vệ gia đình