Bạn thân mến, mỗi ngày mới sang, Hoa Học Trò Online sẽ dành tặng bạn một câu chuyện nhỏ nhưng chứa đựng nhiều điều thực sự ý nghĩa về cuộc sống xung quanh ta.
Như một ly cà phê đậm đà dành tặng bạn mỗi ngày mới sang, để bạn cùng cảm nhận nét đẹp dung dị của cuộc đời, thêm cảm hứng học tập và yêu mến mọi người.
Đi mua giày mùa giáng sinh
- Giáng Sinh năm nay em thích quà gì? – Roy, bạn trai tôi hỏi đi hỏi lại từ đầu tháng 12.
- Um… em thích một đôi giày bốt – Tôi suy nghĩ rồi nói với anh ấy như thế vài lần.
Roy luôn nhớ những gì tôi thích, và lần này cũng vậy. Roy đi mua giày. Anh ấy không ngờ là giày phụ nữ lại có nhiều kiểu dáng và chủng loại đến vậy. Roy không biết mua cỡ nào, màu nào thì tôi thích, hoặc thậm chí đôi bốt cao cổ đến cỡ nào. Roy như mò mẫm trong bóng tối.
Cho nên năm đó, khi tôi mở hộp quà của Roy, tôi thấy trong đó là một… cuốn catalog quảng cáo giày.
- Mai chúng ta sẽ cùng đi mua giày bốt cho em! – Roy tuyên bố, khi tôi tròn mắt nhìn cuốn catalog.
Tôi mỉm cười. Chỉ tưởng tượng ra vẻ mặt của Roy lúc anh ấy bước vào cửa hàng giày phụ nữ và ngẩn ra nhìn hàng trăm đôi giày là tôi đã buồn cười rồi.
Thế là ngay hôm sau lễ Giáng Sinh, chúng tôi bắt đầu công cuộc đi tìm một đôi giày bốt. Tôi tin rằng Roy sẽ chở tôi đến một cửa hàng giày nữ thật lớn, rồi anh ấy chạy sang cửa hàng nào đó dành cho nam giới để tìm một chiếc cravat, và khi tôi chọn xong thì nên gọi điện để anh ấy đến đón và… trả tiền.
Nhưng Roy đã làm tôi thật sự ngạc nhiên! Chúng tôi cùng bước vào cửa hàng giày, và Roy cứ đi cùng tôi.
- Em thích đôi nào? – Roy hỏi.
- Em thích đôi này, và đôi kia nữa – Tôi trả lời, tay chỉ tứ tung và nhặt lên vài đôi – Đôi này cũng đẹp nữa này!
- Em đi cỡ bao nhiêu? – Roy lại hỏi.
- 7,5 hoặc 8.
Roy vẫy cô nhân viên bán hàng lại gần.
- Chúng tôi muốn thử cỡ 7,5 và 8 của đôi giày này – Anh ấy nói và chỉ một đôi – Và đôi này nữa (lại chỉ thêm một đôi), và cả đôi này nữa (anh ấy chỉ thêm một đôi khác).
Rất nhanh chóng, cô nhân viên bê ra một chồng những hộp đựng giày bốt. Tôi muốn thử tất cả các đôi, nhưng khi là người lớn, bạn thấy thật khó để cứ cúi người mà lấy tay kéo giày vào chân như hồi còn bé, vì khi lớn thì người bạn đã bớt mềm dẻo đi rồi.
Ngay khi tôi ngồi xuống ghế, Roy lại làm tôi ngạc nhiên. Anh ấy kéo một cái bục nhỏ lại gần và ngồi xuống trước mặt tôi. Roy tháo dây đôi giày thể thao mà tôi đang đi, gỡ nó ra khỏi chân tôi. Anh ấy nhẹ nhàng lấy tay xoa chân cho tôi được dễ chịu rồi mới lồng đôi giày đầu tiên vào chân để tôi thử.
Rồi Roy hướng dẫn tôi đứng lên, thử đi vài vòng xem có thấy thoải mái không. Việc này lặp đi lặp lại khi tôi thử gần 10 đôi giày. Chúng tôi cứ cười suốt trong cửa hàng giày.
Cho đến khi tôi tìm được đôi giày bốt vừa vặn, thì hầu như cô nhân viên nữ nào trong cửa hàng cũng nhìn tôi bằng ánh mắt… ghen tỵ! Bởi vì tôi không chỉ tìm được đôi giày bốt hoàn hảo cho mình – thật sự là hoàn hảo, mà còn tay trong tay với một chàng trai hoàn hảo nữa.
Bạn nghĩ liệu hôm đó tôi có cảm thấy đặc biệt không? Có cảm thấy được yêu thương và quan tâm hay không? Bạn có thể đánh cược với tôi, tôi lấy chính đôi giày bốt ra để đánh cược đấy!
“Chàng hoàng tử” của tôi đã luôn giữ được trái tim tôi, không phải bằng một đôi giày thuỷ tinh, mà bằng một đôi giày bốt. Và cho đến tận hôm nay, mỗi lần đi đôi giày đó, tôi lại mỉm cười và nhớ lại Giáng Sinh năm đó. Thực ra, món quà của Roy đâu chỉ đơn thuần là một đôi giày. Mà món quà đó là cả một Giáng Sinh hạnh phúc cộng thêm rất nhiều nụ cười và cảm giác ấm áp về sau – mỗi lần tôi nhớ lại buổi đi mua giày Giáng Sinh.
Nancy B. Gibbs
Thục Hân (dịch)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét