Bạn thân mến, mỗi ngày mới sang, Hoa Học Trò Online sẽ dành tặng bạn một câu chuyện nhỏ nhưng chứa đựng nhiều điều thực sự ý nghĩa về cuộc sống xung quanh ta.
Như một ly cà phê đậm đà dành tặng bạn mỗi ngày mới sang, để bạn cùng cảm nhận nét đẹp dung dị của cuộc đời, thêm cảm hứng học tập và yêu mến mọi người.
Để “bắt” được một nữ hoàng.
Lần đầu tiên tôi chú ý đến Anita – thật sự chú ý đến cô ấy – là vào một buổi dạ hội ở trường.
Không chỉ tôi, mà tôi tin rằng tất cả bọn con trai trong trường hôm đó đều ngắm Anita.
Cô ấy cực kỳ quyến rũ, không phải chỉ vì cô ấy xinh đẹp với mái tóc óng ả dài ngang vai, đôi mắt tròn to và nụ cười dịu dàng. Mà “vấn đề” là ở chỗ cô ấy còn khiêu vũ đẹp tuyệt! Đó là vào cuối những năm 1970 – và ai cũng mê khiêu vũ cổ điển. Tức là bạn không thể chỉ đứng giữa sân và nhảy đùng đùng như tụi con trai chúng tôi thường lắc lư theo nhạc rock. Khiêu vũ cổ điển tức là bạn phải biết các bước nhảy, các chuyển động đúng nhạc, và bạn phải có một người bạn nhảy.
Và hồi đó, nếu muốn trông thật “kool” thì bạn nên mặc đồ bằng vải polyester. Càng nhiều polyester càng tốt, vì nó đang là mốt.
Đó là lý do mà Anita thu hút được nhiều sự chú ý đến vậy trong buổi dạ hội. Cô ấy là một Nữ hoàng Khiêu vũ. Cô ấy biết tất cả các điệu nhảy, cực kỳ uyển chuyển và nhịp nhàng. Và cô ấy mặc váy bằng vải polyester – bạn biết không, chính cô ấy làm cho bộ váy polyester đẹp hơn, chứ không phải ngược lại.
Tôi thì ngược lại, như một tên ngốc khi nói đến chuyện khiêu vũ. Không phải là tôi nhảy không đẹp, mà là tôi không biết nhảy – chấm hết. Nếu mà bật nhạc rock lên thì tôi cũng biết cách lắc lư loạn xạ cho ra dáng, nhưng nói đến tango, hay cha-cha-cha… thì tôi không thể giả vờ được. Những điệu nhảy đó chỉ cho bạn hai lựa chọn: hoặc là bạn biết, hoặc là bạn không biết. Và nếu bạn không biết mà cứ giả vờ thì trông bạn sẽ rất ngớ ngẩn trên sàn nhảy.
Trong trường hợp của tôi thì sẽ còn trông ngớ ngẩn hơn nhiều, vì tôi mặc quần túi hộp và áo phông rộng lùng bùng – theo kiểu nhạc rock!
Nhưng tôi vẫn quyết tâm phải khiêu vũ với Anita – dù nói thật là tôi còn chưa thật sự quen cô ấy. Tôi đã nhìn thấy cô ấy ở sân trường, và thấy cô ấy rất xinh, nhưng trên sàn nhảy trong buổi dạ hội của trường lại là một chuyện khác. Thế nhưng mỗi lần tôi định lại gần để mời cô ấy nhảy, thế nào cũng có một tên khác, đẹp trai như John Travolta (hồi đó thì John Travolta còn trẻ và là thần tượng của rất nhiều cô gái đấy J) sẽ “cắt” đường ngay trước mũi tôi, giơ tay ra mời Anita theo một kiểu cách rất lịch lãm, rồi nhịp nhàng cùng cô ấy bước theo những điệu nhạc một cách chuẩn xác không khác nào một vũ sư!
Và phải cho đến điệu nhảy sát cuối cùng của buổi dạ hội hôm đó thì tôi mới tiếp cận được với Nữ hoàng Khiêu vũ, và tôi quyết tận dụng 100% cơ hội. Tôi tập trung toàn bộ hiểu biết của mình về khiêu vũ, cố căng óc nhớ lại những điệu nhảy mà tôi từng xem trên… TV, nhất là những chương trình tuyển người cho ban nhạc. Sau rất nhiều lần giẫm vào chân Anita, tuột tay khỏi tay cô ấy vì xoay không kịp, mặt thì cúi gằm xuống chân để nhìn theo bước chân cô ấy…, cuối cùng, tôi cũng vượt qua được một bản nhạc trong tình trạng mồ hôi đầm đìa và tuột cả dây giày (giày thể thao!).
Khoảng 6 năm sau đó, chúng tôi làm đám cưới.
Tôi sẽ không dài dòng về những chi tiết của quá trình phát triển tình yêu từ những bước nhảy vụng về trong buổi dạ hội của trường đến những bước chân chúng tôi cùng bước tới nhà thờ làm lễ cưới. Bởi những điều đó không thật sự quan trọng. Mà như Anita nói, cô ấy chú ý đến tôi nhất trong số những chàng trai nhảy với cô ấy vào buổi dạ hội, bởi tôi là người duy nhất… không biết nhảy và ăn mặc hết sức quái lạ. Thật ngạc nhiên, cô ấy… khâm phục sự dũng cảm của tôi J.
Tức là, điều quan trọng nhất chính là những bước đầu tiên mà tôi đã thực hiện. Dù hôm đó tôi rất “lạc hậu”, ngớ ngẩn, lúng túng và không hề tự tin, nhưng điều quan trọng là tôi đã quyết tâm bước những bước đầu tiên để tiến tới một điều đặc biệt.
Và thường thì những bước đầu tiên bao giờ cũng như thế. Dù là khi bạn mới tập đi, hay mới đi học, mới học một ngoại ngữ, mới tham gia một hoạt động xã hội, mới vào trường, bắt đầu một thói quen mới hay phá bỏ những thói quen cũ…, thì không bước đi nào quan trọng hơn những bước đi đầu tiên. Có thể chúng sẽ yếu ớt đến nỗi khiến bạn phải bối rối, hoặc thậm chí khiến bạn tổn thương. Nhưng đó là những bước nền tảng mà bạn phải thực hiện thì mới có được những bước tiếp theo.
Đặc biệt là nếu bạn hy vọng “bắt” được một Nữ hoàng J.
Joseph Walker
Thục Hân (dịch)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét