Bước chân vào làng giải trí ở địa vị nghèo khó, thấp kém nên tôi từng rất tự ti về bản thân. Trước, tôi nhạy cảm và hay sợ hãi, bị báo chí chê một chút là đã khóc ầm. Khi đã dần quen, tôi mới kiểm soát được cảm xúc bản thân. Tôi không cần phải tỏ ra tức giận, vì hiểu rằng, điều gì cũng có nguyên nhân của nó. Tôi ít chia sẻ chuyện riêng tư vì không muốn tạo cơ hội cho một số người kém nhân cách làm tổn thương mình. Tôi yêu cuộc sống của mình nên tôi phải giữ gìn, có điều gì thực sự chắc chắn, tôi sẽ chia sẻ với những người mình yêu mến.
Tôi đam mê nghệ thuật và không chọn nghệ thuật vì tiền, nên tôi đã quyết tâm theo từ nhỏ và sống đời với nó. Tuy vậy, muốn chung thân với nghệ thuật thì mình cần có cuộc sống ổn định. Tôi chọn kinh doanh để đỡ vất vả và có thể theo đuổi những dự án nghệ thuật dài hơi. Song hành là công việc thiện nguyện, như một điểm tựa để mình cân bằng. Người phụ nữ, dù ở đâu và thời đại nào cũng vẫn bị số phận đưa đẩy, phải biết vượt lên chính mình, làm những việc phi thường. Phụ nữ mạnh mẽ, tự tin và độc lập là điều mà chúng ta đang hướng tới. Cô đơn hay bất hạnh, đôi khi, do bạn cảm nhận, chứ không phải do người ngoài khoác lên bạn và đặt tên như vậy.
Thời đại này, người phụ nữ hạnh phúc là người biết chuẩn mực của tự do. Tự do phải là một trạng thái vượt qua những ràng buộc của kỷ luật, để biết rằng, mình đang được tự do trong một thế giới cân bằng chứ không phải bỏ chạy, rồi tìm một sự tự do tạm thời, chắp vá. Người phụ nữ thời nay hay thời nào cũng thế, được sống đúng với bản thân và được yêu một cách đàng hoàng, thế là hạnh phúc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét