Quê tôi ở thành phố Việt Trì nên khi đỗ đại học, tôi phải ở khu nội trú dành cho sinh viên trong trường. Lúc ấy, một phòng thường có từ 4 – 6 sinh viên. Người khóa trên ở cùng phòng với người khóa mới vào. Khu nội trú chỉ chia ra các phòng theo lớp khác nhau: Phòng dành cho lớp Mỹ thuật, lớp Đạo diễn, lớp Múa…
Tôi ở cùng phòng với những diễn viên khóa trên và khóa dưới của lớp Diễn xuất. Lúc ấy, tôi cũng đã “giắt túi” được vài phim nên cũng được coi là “người nổi tiếng” trong dãy. Nhưng có một điều, tôi “nổi như cồn” trong trường không phải vì đóng phim mà vì ai gặp là đã thấy “ríu rít”, “líu lo” như chim và mặt tươi như hoa. Tôi hay kể những câu chuyện vui, nói năng lại hài hước, dí dỏm nên có vẻ được thầy cô và bạn bè yêu quý.
Nói theo thuật tử vi thì tôi cầm tinh con rồng mà sinh vào mùa Hè, nghĩa là được “mùa sinh”. Ngay từ năm đầu, khi các bạn sinh viên cùng lứa mới lướt qua màn hình, với những vai quần chúng nhỏ lẻ, xuất hiện vài phút thì tôi đã “in hình” vào vai cậu học trò trong veo của 12 A và 4 H. Năm thứ tư đại học, cũng là năm tốt nghiệp ra trường, tôi ghi điểm đậm khi đóng vai Núi, trong phim truyền hình dài tập Sóng ở đáy sông. Vai diễn ấn tượng đến độ, bộ phim này ngay từ khi lên sóng và nhiều năm sau này, người ta gọi tôi là anh Núi.
Trên phim, tôi đóng vai sinh viên trong sáng, hiền lành hay nhân vật cùng cực của nỗi đau, vạ vật, “ba chìm bảy nổi chín lênh đênh”, số phận thảm thương, bi đát… chứ ở ngoài đời, tôi đúng như tên gọi của mình: Xuân Bắc – đời Bắc rất… Xuân.
Xuân Tiến (thực hiện)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét